Quý Thanh Trác quay đầu lại, đụng phải tầm mắt thị nữ Doanh Tụ.
Dưới ánh mặt trời ban ngày, gương mặt trắng nõn của cô phảng phất như một tác phẩm nghệ thuật có giá trị liên thành, dưới đôi mắt được phác họa bằng đường nét hoàn mỹ, hàng mi dài hơi rũ xuống, tựa hồ đối với tất cả mọi chuyện đều không chút để ý, cô đẹp đến mức rõ ràng lại dứt khoát.
Cho dù Doanh Tụ từng là cung nữ trong cung, gặp qua vô số mỹ nhân thì trong nháy mắt nhìn thấy Quý Thanh Trác, nàng cũng kinh hãi trong chớp mắt.
"Ta đến như thế nào, vì sao phải nói với các ngươi?" Giọng điệu Quý Thanh Trác hơi có chút nghi hoặc.
Nếu cô là tự mình bơi tới, lúc này đây cô cũng sẽ không tiếc chia sẻ biện pháp mình tới đây, nhưng mà sao, lại nói tiếp thật sự là có chút mất mặt, nàng là bị Tɦẩʍ ɖυng Ngọc mang tới, Quý Thanh Trác ngượng ngùng nói.
"Công chúa chúng ta hỏi ngươi một câu, ngươi không cần không biết tốt xấu." Tuy rằng ngữ khí Quý Thanh Trác mềm nhũn, nhưng Doanh Tụ vẫn cho rằng cô đang khiêu khích.
Lúc này, Thu Minh Tuyết đi tới, đang định chất vấn phương pháp Quý Thanh Trác đến được bờ bên kia nên cũng nhìn thấy mặt Quý Thanh Trác.
"Ngươi..." Tiểu khất cái...
Ba chữ tiểu khất cái này hoàn toàn nói không nói ra được, đối với khuôn mặt như Quý Thanh Trác, cho dù nàng ta có mù đến đâu, cũng không có biện pháp lại kêu cô là tiểu khất cái nữa.
"Ngươi là phàm nhân, sao lại tới đây?" Thu Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-co-the-hay-khong-cong-luoc-vai-phan-dien/460782/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.