Bảo tàng mỹ thuật sắp bắt đầu triển lãm các tác phẩm do một số nhiếp ảnh gia phối hợp tổ chức, buổi lễ khai mạc đã thu hút hàng trăm người đam mê và hâm mộ nhiếp ảnh. Phòng triển lãm chật kín người, nước chảy không lọt.
Rất nhiều người chen chúc ở cửa vào triển lãm chỉ để chính mắt nhìn thấy mặt các nhiếp ảnh gia trước khi họ bước vào.
Một chiếc xe nhỏ màu trắng dừng cách cửa vào không xa, người ngồi ghế lái mở cửa bước xuống, quần chúng vốn ồn ào không dứt vỗ tay hoan hô như sấm.
Người đàn ông sải đôi chân dài ung dung bước tới. Anh vừa xuất hiện, lập tức có người tiến lên đón. Anh lịch sự bắt tay đối phương, đối đáp tự nhiên, từ đầu đến cuối trên mặt đều là nụ cười ôn văn nho nhã, từng cử chỉ giơ tay nhấc chân đều lộ ra vẻ trưởng thành chững chạc, khiến người ta vô thức bị hấp dẫn.
Người đàn ông bước vào phòng triển lãm, tỉ mỉ thưởng thức những tác phẩm lớn của mình được phóng đại chiếm hết nửa mặt tường, chìm vào suy nghĩ riêng.
Những tác phẩm kia có điểm chung, chính là tấm nào cũng có bầu trời nhập cảnh. Đam Mỹ H Văn
Đi mấy bước, người đàn ông dừng lại trước một tấm hình nào đó.
Đó là ảnh một căn phòng bệnh nhân, tủ đầu giường có một con gấu Teddy cũ và một quyển album đang mở, trên ga trải giường còn chút nếp nhăn, như đã có người nào từng nằm đó. Nhưng trong khung hình không có lấy một ai, phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chup-anh-bau-troi/2447600/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.