Tút ——
"Bác sĩ Cố, bệnh nhân giường số hai xảy ra tình huống tim ngừng đập!"
"Mau lấy máy khử rung tim!"
"Tới rồi đây!"
"200J!"
"Nạp điện hoàn tất!"
......
"250J!"
"Nạp điện hoàn tất!"
......
Tút, tút, tút, tút, tút......
"Bệnh nhân đã khôi phục nhịp xoang, ghi nhận 48 nhịp/phút, nồng độ oxy trong máu là 75%."
"Tiêm 1mg Adrenalin vào tĩnh mạch."
"Bác sĩ Cố, người nhà bệnh nhân đã đến bên ngoài phòng cấp cứu."
Tại phòng cấp cứu của Bệnh viện Hữu nghị Bangui – thủ đô nước Cộng hòa Trung Phi, sau khi xác nhận tình trạng bệnh nhân tạm thời ổn định, vị bác sĩ cao ráo trẻ tuổi đứng thẳng người giữa những ánh mắt chăm chú vây quanh. Rõ ràng vừa mới kéo một sinh mệnh trên con đường tử vong trở về, vẻ mặt anh lại vẫn tuấn lãng bình thản, biểu tình không đổi, động tác nhanh nhẹn mà thuần thục.
Anh lấy xuống găng tay, cũng không ngẩng đầu: "Đẩy bệnh nhân vào phòng mổ, chuẩn bị sẵn sàng phẫu thuật trong vòng 5 phút."
Cố Vân Tranh - trưởng đoàn y tế của Bệnh viện Hoa Nhân ở Châu Phi lần này, cũng là phó giáo sư phẫu thuật thần kinh trẻ nhất Trung Quốc.
Người xung quanh nghe lệnh lập tức hành động, anh dừng lại một chút rồi hỏi: "Thông dịch viên mới tới đâu?"
Không đợi trợ lý trả lời, Cố Vân Tranh đã nhìn thấy một cô gái trong tà váy trắng, đứng cách bọn họ khoảng chừng mười bước chân. Cô nhanh nhẹn bước tới, giữa âm thanh ồn ào của phòng cấp cứu, dáng vẻ phóng khoáng đưa tay về phía anh: "Tô Vi An – thông dịch viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chua-lanh/650318/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.