Vào buổi trưa, khi Tô Vi An rời bệnh viện với Cố Vân Tranh, mắt vẫn còn hơi sưng.
Cố Vân Tranh biết cô đã khóc, không tránh được hỏi: "Sao vậy? Nhiều người như vậy làm em khó chịu sao?"
Tô Vi An lắc đầu, trong lòng vẫn có chút buồn chán, lúc đầu cô không muốn nói gì, nhưng sợ Cố Vân Tranh lo lắng nên cẩn thận giải thích: "Không phải, chỉ là trước đây gia đình của em không biết về tờ báo, nên em mới giải thích cho họ hiểu, nghĩ lại quá khứ, em thấy hơi buồn."
Cố Vân Tranh khẽ thở dài, đưa tay ôm cô vào lòng, đau lòng xoa đầu cô: "Nếu lúc đó em ở trong nhóm của anh thì tốt biết mấy."
Tô Vi An dựa vào Cố Vân Tranh, cọ vào ngực anh và lắc đầu: "Nếu lúc đó em ở trong nhóm của anh, em sẽ chỉ tôn trọng coi anh là thầy của em, và anh cũng chỉ coi em là học sinh của anh. Một học sinh bình thường, em không dám thích anh, anh cũng sẽ không thèm để ý đến em. Tuy rằng em có chút ủy khuất, nhưng hiện tại như vậy còn tốt hơn."
Cố Vân Tranh tuy cảm động trước lời nói của cô nhưng anh vẫn không quên trêu chọc cô: "Tôn trọng? Nhìn cách em giơ tay bảy lần trong lớp và đuổi theo anh để tranh luận, em sẽ thực sự tôn trọng anh?"
Tô Vi An sắc mặt hơi nóng, nhưng vẫn là kiên định nói: "Nếu như có thì sao?"
Cố Vân Tranh không nói gì chỉ xoa đầu cô và mỉm cười lần nữa.
Gì vậy? Đầu cô ấy sẽ bị anh ta xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chua-lanh/1825754/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.