🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Núi không bị con người khai phá quá mức nên chuyện có lợn rừng là chuyện bình thường, chỉ là lợn rừng hung hãn, không những làm hỏng hoa màu, mà còn đả thương người, vì thế mỗi lần phát hiện ra lợn rừng, người trong thôn sẽ tụ tập đông đủ để lên núi bắt lợn rừng.



Úc Linh vốn chỉ đứng ở nhà mình nhìn náo nhiệt chút, nhưng đợi khi Úc Quan Hương từ trên núi về, chạy thẳng tới nhà gọi cô đi xem người trong thôn bắt lợn rừng.



Bà ngoại đang phơi đậu nành, nghe thấy thì bảo, “Đi đi, đừng tới gần quá, sẽ bị lợn rừng làm bị thương”



Úc Linh, “…”



Có thể là sống lâu trong thành thị, nên nhớ tới lúc nhỏ mỗi khi trong thôn có chuyện vui, Úc Linh như bị ma quỷ ám vậy, cứ thế đồng ý đi cùng Úc Quan Hương lên núi theo người trong thôn, đi mãi tới chỗ đường núi uốn lượn, cô vẫn còn hơi ngơ ngác, trong lòng thấy rối rắm.



Họ ở tận phía sau xa xa đám đông, ở cùng các cô còn có mấy đứa trẻ nghịch ngợm, lớn khoảng bảy tám tuổi, nhỏ thì ba bốn tuổi, nghe nói muốn lên núi bắt lợn rừng, ai cũng hưng phấn đứng ngồi không yên, người lớn không cho đi theo thì cứ đi phía sau xa xa, thường thường ngắt hoa, bẻ cành, hoặc hái quả dại ăn, nói nói cười cười trên đường, vốn chẳng có tý ý thức nguy hiểm nào.



Dân thôn Ô Mạc đều dựa vào núi để sống, họ đi lại trong núi như đi trong nhà họ vậy, cả chuyện bắt lợn này nữa,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-yeu/2352530/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.