Lâu Tình bị đẩy ngã thẳng xuống đất, quần áo trên người cô ta toàn là máu, dưới ánh sáng u ám nhìn cũng không rõ lắm, không biết là máu của cô hay của người khác nữa. 
Sau khi ngã trên mặt đất, vẻ mặt cô đầy thống khổ, không kìm được ho ra máu. 
Doãn Dục Đường đẩy cô về phía sau, nghiêng người tránh thoát một con quỷ thi, vội vàng nhìn thoáng qua Lâu Tình, do dự một lúc rồi xoay người rất nhanh chạy. 
“Doãn Dục Đường!” Lâu Tình kêu lên thê lương hướng theo bóng dáng của Doãn Dục Đường, âm thanh đó vống lên không thể tin nổi. 
Lúc này con quỷ thi kia thấy Doãn Dục Đường chạy, quay đầu nhìn về phía Lâu Tình, gào lên nhào lại. 
Phản ứng của Lâu Tình cũng khá nhanh, tùy tay nặn ra ba lá bùa, ném về phía nó, rồi lảo đảo lùi lại sau, tránh khỏi công kích của con quỷ thi kia. 
Quỷ thi rõ ràng cảm giác được chỗ lợi hại của lá bùa, thân hình dừng lại, tránh đi, trong ba lá bùa có một lá dính trên cánh tay, điều này khiến nó cứng ngắc chút, động tác cũng hơi ngừng trệ. Nhưng loại cương thi tồn tại lợi hại thế này đã nhanh chóng thoát khỏi trói buộc của lá bùa, móng vuốt đen sắc nhọn túm lấy lá bùa trên cánh tay xé nát, lại nhào tới Lâu Tình. 
Úc Linh chưa từng gặp quỷ thi, nhưng lúc xác định ở Nông trang có một mộ quỷ, thì ước chừng cũng hiểu một ít chuyện trong Quỷ mộ từ chỗ Hề Từ và Mễ Thiên Sư, chẳng hạn như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-yeu/2352313/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.