Chương trước
Chương sau
Lâm Chính vẻ mặt thản nhiên đáp: "Đảo chủ, mặc kệ trận pháp cổ xưa này có thể dịch chuyển hay không, tôi vẫn hy vọng ông có thể dẫn tôi đi xem".

Đảo chủ nhếch môi cười, sau đó gật đầu nói: "Cậu còn trẻ người non dạ, không hiểu sự kỳ diệu của trận pháp thượng cổ cũng là điều dễ hiểu. Nếu vậy tôi sẽ đưa cậu đi xem để cậu hiểu được sự đáng sợ của nó! Có điều tôi phải nói trước, đại trận này vô cùng phi thường, uy lực vô song, không thể tùy tiện tác động”

Lâm Chính khẽ gật đầu.

"Đi theo tôi".

Đảo chủ đứng dậy gật đầu với mấy người bên ngoài.

Chẳng bao lâu sau, một đoàn người đi tới.

Trong đoàn người đó có cả Tiên Chính Nhất và Bạch Lão.

Đảo chủ dẫn đầu đoàn người đi vào sâu bên trong đảo Thiên Khiếu.

Một lúc sau, đoàn người đến một thung lũng rộng lớn.

'Thung lũng được bao quanh bởi mây và sương mù, không gian huyền bí và yên tĩnh. Ở chính giữa thung lũng, một trận pháp cổ kính và hùng vĩ toát ra khí tức mạnh mẽ.

Lâm Chính chăm chủ quan sát trận pháp, vẻ mặt đăm chiêu.

trận pháp này giống như một mê cung khổng lồ, được tạo thành bởi vô số phù văn và đường nét huyền bí. Những phù văn tỏa ra ánh sáng kỳ lạ, như thể chúng chứa đựng sức mạnh vô tận. Những đường nét chằng chịt như mạng nhện, phức tạp và khó hiểu.

"Đây là trận pháp thượng cổ sao?"

Lâm Chính trầm giọng hỏi.

"Đúng, mà cũng không đúng".

"Ý ông là gì?"

"Đây chỉ là đại trận bề mặt, giống như nắp của một cái hộp. Bản chất và tinh hoa thực sự của đại trận nằm ở bên dưới đại trận bề mặt này".

Đảo chủ mỉm cười đáp. "Đại trận bề mặt?"

Lâm Chính sửng sốt.

Anh chưa bao giờ nghe tới khái niệm này.

Một đại trận còn có thể chia thành đại trận bề mặt và đại trận bên trong được sao?

Lâm Chính nhìn chằm chằm vào trận pháp, đột nhiên cảm nhận được một luồng năng lượng đáng sợ đang dâng lên.

Đó là một loại sức mạnh có thể Hủy Diệt trời đất, có nguyên tắc và quy luật vận hành độc đáo của riêng mình.

Anh từ từ tiếp cận đại trận và quan sát cẩn thận từng phù văn và đường nét. Phù văn có trạng thái khác nhau, có cái nóng như lửa, có cái lạnh như bằng,

có cái nhanh như sấm sét. Hình thù của các phù văn cũng khác nhau, mội cong như con rắn, một số thẳng như kiếm, một số lại xoắn ốc như rồng cuộn.

"Thật đáng kinh ngạc!"

Lâm Chính không khỏi cảm thán.

"Chỉ là đại trận bề mặt mà đã thiên biến vạn hóa như vậy, nó bao trùm vạn vật, chứa đựng rất nhiều loại pháp lực. Vậy rốt cuộc đại trận bên dưới còn lợi hại đến

mức nào?"

"Lâm thần y, bây giờ cậu đã nhận ra việc di chuyển trận pháp là ý tưởng nực cười đến mức nào rồi phải không?”

Đảo chủ mỉm cười hỏi.

"Là tôi đã quá nông cạn”.

Lâm Chính gật đầu, nhìn chằm chằm đại trận bề mặt một hồi, sau đó bình tĩnh hỏi: "Có thể mở đại trận bề mặt ra được không? Tôi muốn xem đại trận chính bên trong sẽ như thế nào".

"Tất nhiên là được".

Đảo chủ gật đầu với người bên cạnh.

Tiên Chính Nhất, Bạch Lão và những người khác hiểu ý và lập tức bước vào đại trận.

Bạch Lão lấy từ trong người ra một chiếc hộp tỉnh xảo và sang trọng, cẩn thận mở hộp ra, từ bên trong lấy ra một vật giống như viên ngọc rồi đặt vào giữa đại

trận bề mặt.

Những người còn lại nhanh chóng cắt một vết trên tay và rỏ máu lên các đường vân của đại trận bề mặt.

Việc này diễn ra trong một thời gian ngắn. Choang! Một tia sáng bắn ra từ viên ngọc.

Trong khoảnh khắc, các phù văn trên trận pháp phát sáng rực rỡ, và các đường nét bắt đầu hơi rung chuyển.


Chúng cũng đang đi lên cùng với đại trận.

Một lát sau, một cái đầu rồng khổng lồ xuất hiện trong tâm mắt Lâm Chính.

"Đó chính là bên trong đại trận!"

Đảo chủ bình tĩnh nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.