Một tia sáng lạnh lóe lên trong mắt Lâm Chính, khí thế xung quanh anh đột nhiên bùng nổ, một luồng năng lượng mạnh mẽ lan ra bốn phía như một làn sóng cuồng nộ.
Mọi người xung quanh đều nghiêm mặt lại.
Thân ảnh đang lao tới như tia chớp kia cũng rùng mình. Hiển nhiên, kẻ này không ngờ Lâm Chính còn trẻ như vậy mà lại có thể bộc phát ra khí tức khí tức đáng sợ đến thế...
Thân ảnh của Lâm Chính cũng vụt qua như điện xẹt, trong nháy mắt đến gần kẻ kia. Chỉ với một cái vẫy tay của anh, một tia sét lóe lên, mang theo khí tức Hủy Diệt.
Kẻ lạ mặt sao có thể đỡ được đòn này, cho nên chỉ đành vội vã rút lui.
Nhưng sấm sét đáng sợ dâng lên như thủy triều, dù đã rút lui thì kẻ lạ mặt cũng không tránh khỏi bị mấy tia sét đánh trúng. Hắn bị chấn động mạnh đến
mức lùi về phía sau, suýt chút nữa ngã xuống đất.
Những người còn lại trên đảo Thiên Khiếu khi nhìn thấy cảnh này đều sửng sốt, hiển nhiên không ai ngờ kết cục lại như vậy.
Tiên Chính Nhất vội vàng bước tới, cười nói: "Các vị, các vị xin chớ làm bậy. Đây là khách quý của đảo Thiên Khiếu chúng ta, đừng làm phiền khách quý!"
Nói xong, anh ta nhìn bóng người vừa bị Lâm Chính đánh lui, nói: “Mặc Phong, sao anh có thể lỗ mãng như vậy?”
Trong mắt Mặc Phong hiện lên một tia kinh ngạc và ngưỡng mộ. Ban nấy anh ta đã dùng toàn lực ra đòn, tưởng rằng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3676511/chuong-6117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.