Chương trước
Chương sau
Từ lúc kết giới bị phá vỡ, Từ Thiên đã hiểu rằng Tình hình đang phát triển theo hướng tồi tệ nhất.

Mặc dù Lâm Chính đã chuẩn bị đầy đủ và huy động một lực lượng lớn để bảo vệ Học viện Huyền Y Phái, ngoài ra còn đặt trận pháp xung quanh học viện, lắp đặt một số lượng lớn vũ khí do Từ Chính phát triển, đến nỗi mỗi ngóc ngách của học viện đều được thiết lập phòng thủ.

Nhưng như thế không đủ...

Cao thủ trong Đại hội quá đáng sợ.

Dương Hoa đã đánh giá thấp sức mạnh của bọn chúng và đội Thiên Long cũng vậy.

Bọn họ vừa phát động tấn công, Gia Cát Xuyên đã bị cầm chân, đội Thiên Long cũng vậy.

Dương Hoa không cách nào ngăn cản được cuộc tiến công, thương vong vẫn tiếp tục leo thang. Mặc dù những vũ khí công nghệ cao do Từ Chính phát triển và trận pháp cũng gây ra thương vong cho Đại hội, nhưng cũng không thể ngăn chặn chúng hoàn toàn.

Nhìn thấy kết giới đang nứt ra và tháp pháo bị bắn tan tành, Từ Thiên hiểu rằng bước tiếp theo là phần tàn khốc nhất của cuộc chiến.

“Các vị đại nhân, xin nhờ vào mọi người”,

Từ Thiên nhìn mấy người Nam Ly Thành chủ, khàn giọng nói

"Được".

Nam Ly Thành chủ và những người khác vẻ mặt tịnh trọng, đang định dẫn mọi người ra khỏi cổng.

Nhưng vào lúc này, một tiếng hét vang lên.

"Tất cả mọi người hãy lui xuống và giao mọi việc cho chúng tôi

Nghe thấy âm thanh này, người của Nam Ly Thành chủ đều sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lên.

Họ nhìn thấy Câm Kiếm Nữ, Ngự Bích Hồng và những người khác bước ra khỏi căn phòng bên trong.

"Các vị, mọi người...."

"Thực lực của vực Diệt Vong thực chất vẫn còn kém một chút, những kẻ ở bên ngoài này nên giao cho chúng tôi. Chúng tôi dù gì cũng là những cao thủ đến từ long mạch dưới lòng đất”

Căm Kiếm Nữ giọng khàn khàn nói.

"Không được, nếu cô có bất trắc gì, làm sao tôi có thể ăn nói với minh chủ?”

Nam Ly Thành chủ nghiêm giọng nói

"Sức mạnh của những kẻ bên ngoài kia mọi người không thể đối phó được. Đi ra ngoài đó chẳng khác nào tìm chỗ chết, vậy thà rằng tiếp tục thủ ở đây, phục hồi trận pháp”.

Cầm Kiếm Nữ trầm giọng nói.

"Nói không sai, chúng tôi có sức mạnh phi thăng, mọi người có biết sức mạnh phi thăng là cái gì không? Những kẻ ngoài đó chỉ chúng tôi mới đối phó được!

Ngự Bích Hồng hừ một tiếng rồi trực tiếp mang theo thanh kiếm đáng sợ bước ra ngoài.

Nam Ly Thành chủ không lên tiếng.

Trên thực tế, ông ta đã biết thực lực của Câm Kiếm Nữ và những người khác. Kể từ khi Lâm Chính khai mở long mạch dưới lòng đất, anh đã giúp họ đạt được sức mạnh phi thăng, lại dùng y thuật đáng sợ của anh để gia tăng sức mạnh cho họ. Cho nên thời gian này sức mạnh của Căm Kiếm Nữ và những người khác tăng chóng mặt, có thể gọi là những cao thủ mạnh nhất của long mạch.

Có lẽ họ đúng. 

Nam Ly Thành chủ hít sâu một hơi, khàn giọng nói: "Vậy... xin nhờ các vị đại nhân”.

"Mau đi sửa chữa kết giới.”

Cầm Kiếm Nữ trầm giọng nói rồi lập tức bước ra ngoài.

Và khi họ bước ra khỏi tòa tháp, đám người của Đại hội bên ngoài đều thay đổi sắc mặt.

"khí tức này... sức mạnh phi thăng?"

"Không, không chỉ là sức mạnh phi thăng, hình như... còn có một chút long lực! Những kẻ này là ai?"

Một số kẻ trong Đại hội trầm giọng hỏi.

"Đừng nói nhảm nữa, muốn đánh thì lên đi!”

Cầm Kiếm Nữ hừ lạnh.

"Không biết trời cao đất dày!”

Ông ta cầm điện thoại trên tay mà lòng như thắt lại.

Cầm Kiếm Nữ và những người khác ra tay đã tạm thời ngăn cản được đám cao thủ Đại hội, nhưng ông ta hiểu rõ đây chỉ là tạm thời.

Muốn ổn định tình hình toàn học viện thì chỉ có người đàn ông đó mới có thể làm được.

“Chủ tịch Lâm... hiện tại cậu... đang ở đâu? Cậu đang ở đâu?" 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.