Chương trước
Chương sau
Anh vừa dứt lời, tất cả người của Đại hội gương mặt đều lộ vẻ kinh ngạc, không dám tin vào những gì mình vừa nghe thấy.ii

Trả thù?#

Còn có kẻ dám trả thù Đại hội sao?fl

Điên rồi à?t

“Lâm thần y, anh biết mình đang nói gì không?”

Đội trưởng đội duy trì trật tự lạnh lùng nhìn Lâm Chính, gương mặt không cảm xúc.Rl

Kiều Bất Dịch thấy sự chẳng lành liền chạy bước nhỏ về phía trước, nặn ra một nụ cười: “Lâm thần y, chuyện này chắc chắn là hiểu lầm. Tôi thấy các vị trong đội duy. trì trật tự đều không cố ý làm vậy. Thế này đi, sau chuyện này tôi sẽ cho Lâm thần y

một câu trả lời thích đáng, xin đừng mất bình tĩnh được không?”

Lâm Chính bá đạo như vậy khiến Kiều Bất Dịch càng dám khẳng định suy đoán của mình là đúng.fi

Rõ ràng là Lâm Chính đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng nên có thể ra tay bất cứ lúc nào.

Sao ông ta có thể để Lâm Chính được như ý nguyện?ii

“Kiều Bất Dịch, cả tôi và ông đều biết rõ, chẳng lẽ ông nghĩ tôi là tên ngốc”.ii

Lâm Chính thản nhiên đáp.ii

“Lâm thần y, cậu phải biết rằng làm như thế này chính là tuyên chiến với Đại hội. Cậu có hiểu như vậy có nghĩa là gì không? Lễ nào cậu nghĩ rằng vực Diệt Vong có thể đối kháng với Đại hội?”

“Lẽ nào nếu vực Diệt Vong không chống lại được Đại hội thì tôi phải ngậm bồ hòn làm ngọt?”ñ

Lâm Chính hừ lạnh.

“Tôi không phải có ý này, mặc dù Lâm thần y cũng có chút thiệt thòi, nhưng nếu chỉ vì một vài người mà để hàng nghìn sinh mạng khác gặp nguy hiểm thì có đáng không?”ïI

“Nhưng nếu chỉ có mấy người mà tôi cũng không bảo vệ được thì sao có thể bảo vệ được hàng nghìn người khác? Lẽ nào tôi phải trơ mắt nhìn từng người bọn họ chết đi rồi mới hành động?”ïLâm Chính lạnh lùng đáp.Z

“Việc này...

“Được rồi, Kiều Bất Dịch, việc đã đến nước này thì không còn gì để nói nữa. Nếu hôm nay các người không cho tôi một lời giải thích hợp lý thì không ai được rời khỏi đây!"Il

Lâm Chính trong mắt tràn ngập sát khí.ii

Anh vừa dứt lời, Kiều Bất Dịch vẻ mặt vô cùng khó coi.

Ông ta nhìn Lâm Chính, hít sâu một hơi rồi quay người đi tới chỗ đội trưởng đội duy trì trật tự.

“Nếu đã muốn đánh, vậy thì đánh thôi. Đội duy trì trật tự của Đại hội trước giờ chưa từng sợ bất cứ ai!"

Đội trưởng đội duy trì trật tự mặt vô cảm đáp.

“Đại nhân, Lâm thần y cương quyết như vậy thì chắc chắn đã có sự chuẩn bị. Nếu như miễn cưỡng giao tranh, chúng ta sẽ trúng kế của hắn. Như vậy thì sao mà được?”

Kiều Bất Dịch khàn giọng nói tiếp: “Bất luận thế nào chúng ta cũng phải rời khỏi đây trước đã”.

“Ông muốn đi nhưng kẻ khác để ông đi sao?”, tên đội trưởng hừ lạnh đáp.

“Chỉ cần cho hắn thứ hắn muốn là được” 

“Cho hắn thứ hắn muốn sao? Hắn muốn gì?”

Gã đội trưởng lạnh giọng đáp.

Kiều Bất Dịch im lặng không trả lời.i

Tên đội trưởng hơi sững lại, lập tức hiểu ra gì đó. Mặt hắn ta đanh lại, trong mắt tràn đầy giận dữ: “Cái gì? Lế nào ông muốn xử tội tôi ở đây?”

“Hỗn xược!"

“Các người có quyền hành gì?”

“Kiều Bất Dịch! Ông đang xúc phạm cấp trên đấy!”

“Dám hành động ngang ngược như vậy, lẽ nào ông cùng một giuộc với bọn chúng?”

Nhưng lúc này, tên đội trưởng đột nhiên lên tiếng.

“Các cậu không được làm bậy, cứ nghe theo lời Kiều Bất Dịch đi!”

“Cái gì?”

Những thành viên của đội duy trì trật tự ngây người đứng nhìn tên đội trưởng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.