Chương trước
Chương sau
"Đánh nhau rồi!" Thu Tẩm Nhiễm đứng trên núi vô cùng vui sướng.

"Truyền lệnh xuống, mọi người chuẩn bị sẵn sàng để chỉ viện cho đội duy trì trật tự bất cứ lúc nào!"

Kiều Bất Dịch trầm giọng nói.

“Tuân lệnh!"

Thu Tẩm Nhiễm ngay lập tức sắp xếp mọi người hành động.

Lý Uyển Dung nãy giờ cau chặt mày lại, sắc mặt thoạt nhìn rất khó coi.

Rõ ràng là cô ta không muốn nhìn thấy cảnh chém giết này.

Tình hình bên dưới đã vô cùng hỗn loạn.

Các cao thủ của liên minh Thanh Huyền đều đang lao về phía đội duy trì trật tự.

Nhưng khí tức của các thành viên đội duy trì trật tự vừa bộc phát ra ngoài vô cùng đáng sợ. Hàng trăm người của liên minh Thanh Huyền đều bị đánh bật ra xa.

Nhất thời, tất cả người ngựa của liên minh Thanh Huyền đều bay ra và ngã lộn nhào trông vô cùng nhếch nhác.

Tuy nhiên không có ai bị thiệt mạng, điều này quả thực nằm ngoài dự đoán của đội duy trì trật tự.

Phải biết rằng, người của vực Diệt Vong thường không thể chống lại thành viên của đội duy trì trật tự. Một khi bị đánh bay như vậy, nặng thì mất mạng ngay lập tức, nhẹ thì thổ huyết, da thịt nứt toác, bất tỉnh tại chỗ.

Suy cho cùng, những người trong đội duy trì trật tự này có thể thắng cả những cao thủ từ long mạch dưới lòng đất. Mà trước mặt những cao thủ của long mạch dưới lòng đất thì người của vực Diệt Vong chẳng khác nào đàn kiến cỏ. Vậy đàn kiến

cỏ này làm sao có thể đem ra so sánh với người của Đại hội?

Tuy nhiên, mặc dù những cao thủ của liên minh Thanh Huyền vừa bị đánh bay nhưng không ai bị thương nghiêm trọng.

Cảnh tượng này quả thực không thể tin được...

“Khả năng cường hóa của những chiếc kim bạc này lớn đến vậy sao?” Một thành viên của đội duy trì trật tự hỏi với vẻ lo lắng.

"Đừng lo lắng nhiều như vậy, trước tiên phải bắt được Lâm thần yl"

Gã đội trưởng hét lên đầy khí thế, giống như mãnh hổ xuống núi, lao thẳng về phía Lâm Chính.

Nhưng Lâm Chính lại thờ ơ, mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm vào các thành viên đang lao tới của đội duy trì trật tự, trông anh không hề có vẻ gì là mất bình tĩnh.

Cảnh tượng này khiến những người trong đội duy trì trật tự cảm thấy có điềm chẳng lành.

Lâm Chính quá bình tĩnh.

Chuyện gì đang xảy ra thế này? Lẽ nào đội duy trì trật tự không khiến Lâm Chính cảm thấy áp lực chút nào?

Không thể nào, không một cao thủ nào trên thế gian này có thể coi thường sức mạnh của bọn họ.

"Hừ, còn ra vẻ sao? Tôi sẽ khiến anh hối hận!"

Gã đội trưởng hét lên: "Uy áp!"

"Mởi"

Tất cả thành viên của đội duy trì trật tự đều hét lên.

Một áp lực vô cùng khủng bố lập tức giáng xuống Lâm Chính.

Trong phút chốc, không gian xung quanh trực tiếp bị bóp méo, mặt đất dưới chân trong nháy mắt vỡ nát thành bột, mọi thứ xung quanh cũng bị áp lực kinh khủng này

nghiền nát thành cát bụi.

Thực sự không thể tưởng tượng được hậu quả sẽ thảm khốc thế nào nếu áp lực này giáng lên một người bình thường..

Chỉ e rằng ngay cả một tòa nhà trăm tầng rơi từ độ cao mười nghìn mét cũng không thể tạo ra tác động khủng khiếp như vậy.

Nhưng... Lâm Chính lại chống chọi được.

Anh cau mày, cơ thể có chút run rẩy nhưng vẫn kiêu hãnh đứng tại chỗ mà không hề tỏ ra đau đớn hay khó chịu.

"Cái gì?"

Mọi người đều ngơ ngác trong giây lát.

Đội trưởng đội trật tự lạnh lùng nói, đột nhiên rút ra một thanh kiếm mềm từ bên hông, chém về phía Lâm Chính.

Khi thanh kiếm mềm chém tới, một vòng ánh sáng màu vàng toả ra từ bề mặt kiếm.

Thanh kiếm dường như biến thành một con kim xà linh hoạt tấn công Lâm Chính. "Kim xà cuồng vũ!"

Gã đội trưởng hét lớn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.