Chương trước
Chương sau
Lâm Chính rốt cuộc là có ý gì, bọn họ sao có thể không nghe ra?

Đây rõ ràng là đang hỏi hai người họ cách sử dụng bột Tử Thiên.

Thu Tẩm Nhiễm như thể không dám trực tiếp nói thẳng ra, lập tức nhìn về phía Kiều Bất Dịch.

"Cái này chúng tôi có thể dạy cậu”.

Kiều Bất Dịch suy nghĩ một chút, khế gật đầu.

Nhưng vào lúc này, Lâm Chính lại lên tiếng.

"Vậy còn những trang bị đó thì sao?"

"Lâm thần y, xin đừng đòi hỏi quá đáng. Cho cậu biết cách sử dụng bột Tử Thiên là chúng tôi đã vi phạm nghiêm trọng nguyên tắc của Đại hội, nếu bị phát hiện thì chúng tôi sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc”.

Kiều Bất Dịch bình tĩnh nói. 

Lâm Chính mỉm cười, cũng cảm thấy yêu cầu của mình có chút quá đáng. 

. "Được rồi, vậy hãy cho tôi biết cách sử dụng bột Tử Thiên đi”.

"Lâm thần y có ý gì? Cậu muốn học ngay bây giờ sao?"

"Đương nhiên”.

Lâm Chính trả lời không chút do dự.

"Vậy được”.

Kiều Bất Dịch gật đầu: "Vậy để Thu đại nhân dạy cậu”.

“Thu đại nhân có dạy nổi không?”

"Đồ khốn, ý anh là sao?"

'Thu Tẩm Nhiễm đập bàn, tức giận quát lên. Nhưng gần như ngay lập tức, cô ta nhận ra mình lỡ lời nên nhanh chóng nén cơn giận xuống và giải thích: "Lâm thần y, không nên coi thường người khác, dù sao tôi cũng là người chỉ huy! Tôi là người nắm trong tay quân đội của Đại hội, nếu tôi không nắm rõ cách sử dụng bột Tử Thiên thì Đại hội sao có thể giao trách nhiệm trọng. đại này cho tôi?”

"Nói cũng đúng!"

Lâm Chính gật đầu và cười nói: "Vậy thì phiền Thu đại nhân rồi”.

Thu Tẩm Nhiễm hít một hơi thật sâu, dường như. đang cố gắng hết sức để đè nén cơn tức giận trong lòng.

Lâm Chính không khỏi trở nên đề phòng.

'Thu Tẩm Nhiễm rõ ràng rất bất mãn với anh, cô ta không giỏi đóng kịch như Kiều Bất Dịch.

Kiều Bất Dịch từ đầu đến cuối đều có vẻ bình tĩnh, cho dù Lâm Chính có yêu cầu quá đáng thế nào ông ta cũng không để lộ ra bất kỳ cảm xúc quá khích nào.

Chỉ e rằng có điều gì đó mờ ám trong chuyện này.

Lâm Chính thầm nghĩ trong lòng.

Kiều Bất Dịch đứng dậy rời đi, còn Thu Tẩm Nhiễm bắt đầu dạy Lâm Chính cách sử dụng bột Tử Thiên.

Lâm Chính lắng nghe rất chăm chú.

Nhưng lông mày của Thu Tẩm Nhiễm càng lúc càng cau chặt lại.

Cô ta nhìn Lâm Chính trước mặt, không khỏi cảm thấy có chút nghi hoặc.

Khi cô ta miêu tả cách sử dụng bột Tử Thiên, Lâm Chính luôn hỏi những câu hỏi lặt vặt tưởng chừng như không quan trọng. Những câu hỏi này thoạt nghe có vẻ không phù hợp, Thu Tẩm Nhiễm cũng theo quán tính trả lời từng câu hỏi của anh. Cô ta ban đầu cho rằng đó chỉ là sự tò mò của Lâm Chính nên cũng không suy nghĩ nhiều.

Mãi đến cuối câu chuyện, Thu Tẩm Nhiễm mới chợt nhận ra mình hình như đã mắc bẫy của Lâm Chính. Những câu hỏi tưởng chừng như không quan trọng đó thực ra lại là những cái bẫy được Lâm Chính sắp xếp. tinh vi để khai thác được nhiều thông tin nhất có thể từ miệng cô ta.

Sự tức giận đột nhiên dâng trào trong lòng Thu Tẩm Nhiễm. Có điều, cô ta cũng không thể phát tiết ngay lập tức mà chỉ đành nén lửa giận trong lòng, lạnh lùng nhìn Lâm Chính.

Lâm Chính dường như không nhận thấy sự thay đổi trong cảm xúc của Thu Tẩm Nhiễm, anh vẫn giữ nụ cười trên gương mặt.


"Đi đâu vậy?"

"Đến mỏ khoáng, đừng nói là anh định nuốt lời đấy nhé?"

Thu Tẩm Nhiễm không thể nhịn được nữa.

Lâm Chính nghe vậy thì mở mắt ra, khế mỉm cười đáp: "Sao có thể như vậy? Chúng ta đi thôi!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.