Chương trước
Chương sau
Mọi người nhanh chóng tìm thấy những tảng đá ở góc tường và nấp vào sau đó. 

 Tầng này vốn đã sập quá nửa, xung quanh toàn là đá. Mọi người nhìn thấy khe hở là lập tức lách vào nên việc lẩn trốn khá đơn giản. 

 Nhưng đối với một số cao thủ, chỉ ẩn nấp như vậy là chưa đủ, họ còn phải che giấu cả khí tức của mình. 

 Đối với các cao thủ mạnh mẽ, khứu giác của họ còn lợi hại hơn cả thị giác. Đôi khi, trước khi kẻ thù xuất hiện trong tầm mắt, những cao thủ này đã có thể thông qua khứu giác và cảm giác để phát hiện sự tồn tại của kẻ thù. Một số cao thủ thậm chí còn có thể định vị chính xác vị trí của kẻ thù! 

 Chẳng bao lâu sau, mọi người đều đã trốn xong. 

 Thương Lan Phúc hoàn toàn che giấu khí tức của mình, nín thở nhìn ra ngoài qua một khe hở nhỏ. 

 Bùm! 

 Bùm! 

 Bùm! 

 Bùm... 

 Những tiếng nổ kinh hoàng liên tục phát ra, tiếng mặt đất rung lắc dữ dội cũng vang lên. 

 Những tảng đá tiếp tục rơi xuống. 

 Tầng này hoàn toàn bị vùi lấp bởi cát bụi trong không trung, tầm nhìn cũng trở nên mờ mịt. 

 Nhưng Thương Lan Phúc vẫn có thể nhìn rõ. 

 Không biết bao nhiêu lâu đã trôi qua. 

 Bùm! 

 Sau khi một tiếng nổ dữ dội vang lên, một tảng đá cách Thương Lan Phúc không xa đột nhiên phát nổ. 

 Những viên đá bắn tung tóe ra mọi hướng như những viên đạn đại bác. 

 Tim Thương Lan Phúc đập loạn xạ, nhất thời anh ta còn tưởng mình đang nhìn nhầm. 

 Viên đá thực sự đã phát nổ. 

 Và nhìn những viên đá mới bắn ra thì rõ ràng là một tảng đá lớn vừa bị đập nát! 

 Ai! 

 Rốt cuộc là ai? 

 Ai lại đáng sợ đến mức có thể đập nát đá ở đây! 

 Đây là Long Cung kia mà! 

 Những viên đá dùng để xây dựng Long Cung đều là những viên đá đặc biệt, ngay cả những cao thủ ở long mạch dưới lòng đất cũng hiếm ai có thể đập vỡ những tảng đá ở đây. 

 Nếu ai cũng có thể làm được như vậy thì Long Cung đã bị cao thủ của long mạch dưới lòng đất chứ không phải Lâm Chính chiếm mất! 

 Thương Lan Phúc tâm trạng bất an nhìn về phía sau tảng đá vỡ. 

 Anh ta nhìn thấy một người mặc toàn đồ đỏ đang chậm rãi bước tới. 

 Đó là một người đàn ông có mái tóc đỏ. 

 Người đàn ông này cơ bắp cường tráng, thân trên trần trụi, đầy những đường vân trông như ngọn lửa, mặc quần da, toàn thân bốc ra khói trắng. 

 Và điều đáng sợ nhất là bàn tay của hắn ta lúc này thực sự đang bốc cháy như ngọn lửa! 

 Kẻ này....là quái vật phương nào đây? 

 Thương Lan Phúc ngơ ngác nhìn người đàn ông này. 

 Người đàn ông đi thẳng về phía trước nhưng ngay sau đó đã bị một tảng đá lớn chặn lại. 

 Nhưng. 

 Hắn ta không đi vòng qua tảng đá mà giơ bàn tay lên, dùng năm ngón tay siết thành nắm đấm, đấm bay tảng đá trước mặt. 

 "A!" 

 Khi người đàn ông gầm lên, nắm đấm bốc cháy vẽ ra một vòng lửa trong không trung. 

 Khoảng không dường như bị ngọn lửa này đốt cháy. 

 Tiếp đó. 

 Đoàng! 

 Tảng đá nổ tung ngay tại chỗ. 

 Những mảnh đá nhỏ lại văng ra tứ tung. 

 Mặt đất lại rung chuyển. 

 Bởi vì hành động thô bạo của người đàn ông này mà tầng này lại tiếp tục sụp xuống lần thứ ba. 

 Không hay rồi. 

 Thương Lan Phúc mặt biến sắc, đưa mắt nhìn những tảng đá xung quanh đang rung lên, trong lòng điên cuồng cầu nguyện những tảng đá này đừng sụp xuống. 

 Nếu kích hoạt sức mạnh phi thăng, anh ta có thể giữ cho những tảng đá này không sụp xuống. 

 Thương Lan Phúc thở phào nhẹ nhõm. 

 Nhưng giây tiếp theo. 

 "Hả?" 

 Người đàn ông tóc đỏ đột nhiên dừng lại và phát ra một âm thanh đầy nghi hoặc...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.