Hứa Chỉ Sương cũng như hoá đá, trợn mắt há miệng nhìn cái lỗ trước mặt, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.
Cô ta không thể ngờ rằng thực sự có người có thể tay không đào đường hầm qua Cương Sơn Lĩnh!
Hơn nữa, chỉ mất có hơn nửa tiếng.
Cô ta đứng trước đường hầm, nhìn những mảnh đá vụn trên mặt đất và ánh sáng ở đầu bên kia đường hầm mà tim đập liên hồi như trống trận.
"Tướng, tướng Lâm thực sự làm được sao?"
Lang Võ lúc này mới hoàn hồn, giọng nói còn run rẩy như thể không thể nào tin nổi.
"Các anh còn đứng đực ra đó làm gì? Thời cơ đã tới rồi, còn phải để tôi dạy các anh cách giết địch chắc?"
Lúc này, tiếng Lâm Chính vọng tới qua đường hầm.
Lang Võ lúc này mới bừng tỉnh, lập tức tuốt kiếm hô lớn: "Các anh em, đi theo Long soái! Giết!"
"Giết!"
Năm nghìn binh sĩ lập tức lao lên, lần lượt đi qua đường hầm.
Mặc dù đường hầm không lớn nhưng khoảng cách cũng không quá xa.
Những người lính đều nhanh nhẹn và khoẻ mạnh nên thuận lợi đi qua. Chỉ một lát sau, lần lượt từng chiến sĩ nhảy ra ở đầu bên kia đường hầm.
Quân bảo vệ của quân đội An Thanh chết đứng nhìn cảnh tượng này.
"Địch, địch tới! Địch tập kích chúng ta rồi!"
"Mau, mau rút về đại bản doanh! Quân đội phía Bắc đánh đến nơi rồi!"
"Rút mau!"
Lính của quân đội An Thanh hét lớn, sau đó vội vã quay đầu bỏ chạy.
Nhưng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3664801/chuong-5022.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.