Chương trước
Chương sau
Lâm Chính cười khẩy:

"Cô dẫn người chống đối tôi, còn luôn miệng nói phải bảo vệ Thiên Trì, không phụ lòng tổ tiên Thiên Trì, nhưng trên thực tế, cô chỉ biết hủy diệt Thiên Trì, cô muốn giết tôi! Nếu tôi phá huỷ Thiên Trì để trút giận thì cô có thể làm gì?"

“Tôi đã cố gắng hết sức, cho dù xuống suối vàng cũng có thể giải thích với tổ tiên!” vẻ mặt Nữ Hoàng Thiên Trì đầy khí khái anh hùng, nói.

"Vậy còn những người đi theo cô vì Thiên Trì chiến đấu đến giây phút cuối cùng thì sao? Cô có xứng với họ không?”

Lâm Chính lập tức hỏi ngược lại.

Nữ Hoàng Thiên Trì mở miệng, một lúc lâu sau mới nói: "Họ sẽ hiểu cho tôi...”

"Hiểu? Đó chỉ là mộng tưởng của cô mà thôi!"

Lâm Chính cười nhạt: "Có ai tình nguyện chết chứ? Có ai tình nguyện chết một cách vô nghĩa? Nếu không phải họ trung với Thiên Trì, họ sẽ sẵn sàng nghe theo. quyết định ngu ngốc của cô sao?”

“Anh... anh nói tôi ngu ngốc ư?”

Nữ Hoàng Thiên Trì siết chặt nắm tay, tràn đây ý chí chiến đấu.

"Nếu không thì sao?"

Lâm Chính không khách sáo nói: "Cho đến bây giờ tôi chưa bao giờ nói, muốn lấy đi mọi thứ của Thiên Trì các cô. Ví dụ như sơn trang Vân Tiếu, Nam Ly Thành, thậm chí cả Tường Vân Phái, thế gia Độc Cô vừa mới gia nhập liên minh, tôi chưa từng xâm chiếm bọn họ dù chỉ một chút!”

"Tại sao cô nghĩ tôi sẽ lấy mọi thứ của Thiên Trì?"

“Cho nên mọi thứ chỉ là do cô tưởng tượng! Cô hoàn †oàn có thể giữ được Thiên Trì giữ được mạng sống cho. những người này, nhưng cô không làm thế, cô chỉ cân nhắc có thể giải thích với tổ tiên hay không, cô chỉ cân nhắc cho chính mình, cô vì lợi ích riêng, giống như ếch ngồi đáy giếng, thế chẳng phải là ngu ngốc ư?”

Lời này nói ra, Nữ Hoàng Thiên Trì trợn mắt há mồm.

Cô ta sững sờ nhìn Lâm Chính, không biết nên phản bác thế nào.

Đám người Thiên Trì bên cạnh cũng ngẩn ngơ. "Kế khích tướng hay đấy!" Thật lâu sau, Nữ Hoàng Thiên Trì mới thở hắt, cười khẩy nói:

"Lâm minh chủ, anh nói nhảm với tôi nhiều như vậy, rốt cuộc muốn làm gì! Đừng vòng vo, nói thẳng đi! "

Tôi không giết cô! Cũng sẽ không giết người trong Thiên Trì, nhưng tôi có một điều kiện, các cô phải thần phục tôi! Ngoài ra, tôi phải được quyền sử dụng Thiên Trì"

Lâm Chính nói thẳng. 

Dứt lời, tất cả mọi người trong Thiên Trì đều quay. đầu nhìn Nữ Hoàng Thiên Trì.

"Bệ hại"

"Đầu hàng đi...”

"Bệ hạ, chúng ta đã đến bước đường cùng, nếu không làm như vậy thì chỉ có thể chết

"Bệ hạ, nếu đầu hàng, có thể giữ Thiên Trì, bảo vệ mọi người, đầu hàng đi!"

Không biết qua bao lâu, cô ta ngẩng đầu nhìn Lâm Chính: "Giết chúng tôi, anh cũng có thể khống chế Thiên Trì, sử dụng nước thần Thiên Trì, cần gì phải hỏi chúng tôi? Tại sao... anh muốn... giữ lại mạng sống cho chúng tôi?"

Bởi trên thế giới này, không ai hiểu rõ nước thần Thiên Trì hơn côi!”

Lâm Chính khàn giọng nói: "Tôi muốn tiến vào long mạch dưới lòng đất, nước thần Thiên Trì chính là điểm mấu chốt!" 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.