Chương trước
Chương sau
Nhưng ngay khi cô ta văng ra xa, huyết kiếm trong tay cô ta cũng văng ra ngoài.

Huyết kiếm bị khí ý ăn mòn bao phủ, lúc bị khí kình của Lâm Chính đánh trúng cũng không nhận được bao. nhiêu lực cản, huyết kiếm khẽ lướt qua cánh tay Lâm Chính rồi rơi xuống đất.

Cánh tay Lâm Chính xuất hiện một vết thương có thể thấy bằng mắt thường, máu chảy ra.

Huyết kiếm không còn được tà khí bao phủ, cũng không thể chịu được sức mạnh phi thăng quanh người Lâm Chính nữa, lập tức nổ tung.

Thân kiếm nứt ra thành rất nhiều mảnh vỡ, văng ra xung quanh.

Nhưng Nữ Hoàng Thiên Trì lại không hề đau lòng cho thanh kiếm của mình.

Dù bị đòn tấn công của Lâm Chính đánh đến mức nôn ra máu, cơ thể bị thương nặng, cô ta cũng không tiếc.

Nhìn thấy vết thương trên người Lâm Chính, Nữ Hoàng Thiên Trì lộ ra vẻ mặt kích động.

“Thành công rồi! Thành công rồi!"

Cô ta khó khăn bò dậy, ôm bộ ngực đầy đặn, lộ ra vẻ mừng rỡ: “Kể từ hôm nay, Thiên Trì giết thần diệt tiên, Thiên Trì tạo ra lịch sự! Ha ha ha...” 

“Tạo ra lịch sử?”

Lâm Chính nhướng mày, như nhận ra điều gì đó.

Anh mới phát hiện những người Thiên Trì xung quanh này chưa từng tấn công mình, mà đều niệm khẩu quyết, hai tay giơ tay phóng loại khí đặc biệt nào đó về phía anh.

Khí thể này khá giống với khí ăn mòn đó, nhưng lại có nhiều khí tức đẫm máu và tà ác hơn.

“Sức mạnh đặc biệt thật”. Lâm Chính hơi nghiêng đầu.

Bị sức mạnh này bao phủ, vết thương trên cánh tay anh chảy rất nhiều máu.

Chúng như bị sức mạnh của mọi người thu hút, đều chảy ra khỏi người Lâm Chính.

Nếu cứ tiếp tục như thế, e là chẳng mấy chốc Lâm Chính sẽ trở thành xác khô.

Anh vội lấy Long Châm đâm vào trên cánh tay. Máu ngừng chảy.

Nhưng lực ăn mòn kỳ lạ quanh người càng nhiều hơn.

Lâm Chính nhận thấy tình hình không ổn, lập tức lùi về sau.

Nhưng chưa đi được mấy bước.

Keng!

Sau lưng mình như đụng phải vật cứng gì đó.

“Lâm minh chủ, trận pháp Thiên Trì này là trận pháp thượng tổ được tổ tiên Thiên Trì tôi truyền lại, một khi bị bao vây ở trong trận pháp này, cho dù là ai cũng không có khả năng chạy thoát”.

Nữ Hoàng Thiên Trì lau máu trên khóe miệng, ánh mắt hiện lên vẻ đắc ý và thích thú, cười nhạo.

“Lâm minh chủ, anh thua rồi”.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.