Chương trước
Chương sau
Ông tổ nhà họ Mãn khẽ gầm lên:

"Nhưng dù thế nào thì tôi cũng phải giết bằng được cậu tai".

Dứt lời, ông ta lại cầm kiếm lao tới.

Ông ta múa may thanh kiếm trong tay, lưỡi kiếm lấy ông ta làm trung tâm, hình thành một cơn gió lốc cao trăm mét, chém về phía Lâm Chính.

Ông tổ nhà họ Mãn biết, nếu hôm nay không diệt được Lâm Chính, thì chắc chắn nhà họ Mãn và ông ta sẽ không được yên thân.

Đã kết thù chuốc oán thì không có khả năng làm hòa  nữa!

Lâm Chính không hề rút lui, chỉ khế hừ một tiếng, cầm đao đánh vào cơn gió lốc kia, quấn lấy ông tổ nhà họ Mãn đánh nhau túi bụi.

Giữa đất trời lại vang lên tiếng đao kiếm chát chúa.

Khí tức hủy diệt lại lan ra như sóng gợn.

Hư không méo mó vặn vẹo.

Núi non bị chấn động nát vụn.

Nhật nguyệt sao trời đều trở nên tối tăm ảm đạm.

Chém giết nhau khoảng trăm giây, hai người lại tách nhau ra.

Nhưng lần này không phải ông tổ nhà họ Mãn bị chấn động lùi lại, mà là Lâm Chính bị bay ra khỏi cơn gió lốc kia, rơi thẳng xuống đất.

Ai nấy sửng sốt.

Người nhà họ Mãn vui mừng như điên.

Bịch!

Lâm Chính rơi xuống đất, tạo thành một cái hố sâu gần nghìn mét.

Cơ thể cậu đầy vết kiếm, máu tươi đầm đìa. 

"Hay quái".

Mãn Long kích động đến mức suýt rơi nước mắt, dường như đã nhìn thấy hi vọng.

Nhưng khi đưa mắt nhìn lên bầu trời, mọi người không khỏi sửng sốt.

Chỉ thấy ông tổ nhà họ Mãn ở giữa không trung cũng chỉ chít vết thương, toàn thân đầy vết đao. Không những vậy, một cánh tay của ông ta suýt nữa bị chém đứt, chỉ còn một ít thịt dính liền, lắc lư muốn rơi xuống.

Lâm Chính bị thương.

Nhưng ông tổ nhà họ Mãn còn bị thương nặng hơn.

Nụ cười trên mặt người nhà họ Mãn đông cứng lại.

Nhưng khác với những người này, ông tổ nhà họ Mãn lại cười lớn.

"Tôi tìm thấy rồi! Tôi tìm thấy nhược điểm của cậu ta rồi! Lâm Chính! Sức mạnh phi thăng của cậu quả thực rất mạnh, nhưng dù sao cậu cũng chỉ mới đột phá lên cảnh giới này, vẫn chưa vận dụng thuần thục sức mạnh phi thăng! Ha ha hai".

"Vậy sao?".

Lâm Chính cầm đao vung về phía mình.

Trong chớp mắt, tất cả vết thương trên người anh biến mất.

Ông tổ nhà họ Mãn ngưng châm khí đâm vào người, vết đao nhanh chóng lành lại, cánh tay sắp đứt cũng được nối liền.

"Lâm Chính, sức mạnh phi thăng của cậu quả thực mạnh hơn tôi, tôi muốn thắng cậu thì tuyệt đối không thể dựa vào sức mạnh phi thăng, mà chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm phong phú nhờ làm Lục Địa Thần Tiên lâu năm".

Dứt lời, bóng dáng của ông tổ nhà họ Mãn nhoáng lên, bất ngờ biến mất.


Nhưng ngay sau đó, vô số thanh kiếm sắc lao ra từ hư không, đâm vào những chỗ yếu hại trên người anh.

Ánh mắt Lâm Chính đanh lại, ngón tay chợt động.  

Äm!

Một tia sấm sét giáng từ trên trời xuống, bao trùm lấy người anh, chặn tất cả các thanh kiếm này lại...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.