Chương trước
Chương sau
Cuối cùng.

Keng! Keng! Keng!

Những tấm màn chăn do Lâm Chính tế ra đều bị ông †ổ nhà họ Mãn phá nát.

Cơ thể của ông ta cũng va mạnh vào người Lâm Chính.

Bốp!

Khoảnh khắc hai người va chạm, một tiếng nổ kinh  thiên động địa vang lên trên trời. Khí kình của hai người lập tức bị dẫn nổ.

Thân thể của Lâm Chính bay đi như một quả đạn pháo, va vào một ngọn núi lớn ở phía sau.

Trong chớp mắt, đất rung núi chuyển.

Ngọn núi bị Lâm Chính va vào biến thành bột mịn, bay đầy trời.

"Dời Núi!".

Ông tổ nhà họ Mãn gầm thét, cách không chộp một cái, nhấc hai ngọn núi ở hai bên trái phải, ném về phía ngọn núi mới nổ tung kia để trấn áp Lâm Chính.

Hai ngọn núi rơi xuống, mặt đất lại rung chuyển dữ dội.

Nơi đóng quân của liên minh Thanh Huyền xuất hiện một vết nứt, rất nhiều người bị chấn động phun ra máu.

"Hỗn Độn!".

Ông tổ nhà họ Mãn lại gầm lên, sức mạnh phi thăng trên người tràn về phía đó như thủy triều, sau đó bóp nát hai ngọn núi, lẫn theo đá vụn, điên cuồng chèn ép về phía vị trí của Lâm Chính.

"Thiên Hỏal". 

Ông tổ nhà họ Mãn vẫn tấn công không ngừng, lại vung ra một ngọn lửa xanh thẫm, thiêu đốt mọi thứ ở đó.

"Cuồng Nhẫn!".

Khu vực đã hóa thành biển lửa lại bị vô số nhẫn khí càn quét.

Khi nhẫn khí dừng lại, biển lửa cũng bị dập tắt. Khu vực đó đã không còn bất cứ thứ gì nguyên vẹn. Cho dù là một hòn đá cũng không còn tồn tại.

Chỉ còn lại đám bụi dày đặc... 

Mọi người trợn tròn mắt, ngây người ra nhìn.

Đây chính là sức mạnh của thần tiên sao? Dời non lấp bể, hô mưa gọi gió, quả thực đáng sợi

Dưới thế tấn công như vậy thì còn gì có thể sống sót chứ?

Tuyệt đối không thể!

"Chết chắc rồi! Tên họ Lâm đó chết là cái chắc!".

Khổng Dương hoàn hồn, cao giọng kêu lên.

"Hôm nay ông tổ của chúng ta giết thần tiên, diệt Thanh DIyÊN _. chăn vực Diệt Vong sẽ phải khiếp sợi Ông tổ uy või".

Mãn Long cũng hoàn hồn, kích động kêu lên.

"Ông tổ uy või".

"Ông tổ uy võI".

Tất cả người nhà họ Mãn đồng thanh hô to, có người còn nước mắt giàn giụua.

Thành chủ Nam Ly Thành ôm ngực, lau tơ máu ở khóe miệng rồi hỏi.

Ông ta bị thương khá nặng, nhưng không rời mắt khỏi trận chiến.

Những người bên cạnh đều không nói gì.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.