Chương trước
Chương sau
Nhưng lúc này, xương chí tôn của Lâm Chính đều đã mở ra, người bình thường công kích không khiến anh đau đớn chút nào.

“Nghe nói cậu đang nắm giữ một trong những truyền thừa của thần mộ chí tôn! Chẳng lẽ, nó nằm bên trong cơ thể của cậu sao?” 

Hai mắt ông tổ nhà họ Mãn sáng ngời, nhìn chằm chằm vào Lâm Chính.

Lâm Chính gào lên một tiếng, giơ đao lên xông tới chém giết.

“Để tôi thử xem rốt cuộc cơ thể của cậu mạnh mế cỡ nào?”

Ông tổ nhà họ Mãn lạnh lùng nói, đột nhiên siết chặt nắm đấm, sức mạnh phi thăng thuần khiết và bá đạo nhanh chóng quanh quẩn ở phía trước nắm đấm, trong nháy mắt, nắm đấm của ông ta sáng chói như sao trời.

Bốp!

Ngay khi Lâm Chính đến gần, cú đấm đã nện thẳng vào ngực anh.

Năng lượng trên nắm đấm bùng nổ.

Ngực của Lâm Chính lóe lên ánh sáng màu vàng, sau đó bị đánh bay ra bên ngoài, đập thẳng vào rìa của lồng giam sấm sét, sau đó nặng nề ngã xuống đất, điên cưồng phun ra máu tươi.

Những người ở quá gần Lâm Chính đều bị những tia sáng màu vàng ấy tràn ra xé thành từng mảnh nhỏ, chết ngay tại chỗ.

“Hả?”

Những người khác sợ hãi vội vàng lùi lại phía sau, không dám đến gần ông tổ nhà họ Mãn.

Ông tổ nhà họ Mãn hoàn toàn không để ý tới mấy người này, đi về phía Lâm Chính.

Lâm Chính nắm chặt Thiên Sinh Đao, từ từ đứng dậy.

Trong miệng anh đầy thịt nát và máu.

Quá rõ ràng, cú đấm vừa nãy đã khiến anh bị nội thương.

Cho dù xương chí tôn có mở ra hoàn toàn cũng không thể tránh khỏi hoàn toàn việc bị thương.

Lục Địa Thần Tiên quả thật rất đáng sợ.

Nhưng Lâm Chính cũng không bỏ cuộc, anh gầm lên một tiếng rồi lại giơ đao lên xông về phía trước.

"Sao phải khổ vậy chứ?”

Ông tổ nhà họ Mãn lắc đầu, lại đấm thêm một cú nữa.

Lần này, cuối cùng ngực của Lâm Chính đã lõm xuống!

Nhưng vào lúc anh sắp bay ra ngoài, đột nhiên anh bấu vào bả vai của ông tổ nhà họ Mãn nhằm tránh cho cơ thể mình bị đánh lui, đồng thời anh còn chém thẳng một đao vào người ông tổ nhà họ Mãn, dường như anh đã sử dụng tất cả sức mạnh của mình, Thiên Sinh Đao tỏa ra một quầng sáng lộng lẫy.

“Hả?”

Ông tổ nhà họ Mãn rất bất ngờ, lập tức giơ ngang cánh tay chống đỡ thanh đao.

XetI

Sức mạnh phi thăng biến dị ở trên lưỡi đao lập tức có tác dụng.

Đùng!

Ông tổ nhà họ Mãn ngạc nhiên nói.

"Làm ông bị thương thì đã là gì? Tôi... còn muốn giết ông nữa kìal”

Hai mắt của Lâm Chính đỏ bừng, lau đi vệt máu nơi khóe miệng, cầm đao xông tới một lần nữa. 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.