Chương trước
Chương sau
Sở Thu tìm kiếm Vu Hồng ở khắp nơi nhưng không tìm thấy tung tích.

Thành viên cũ của Vu Sơn cũng nói không thấy cô 1a.

Điều này không khỏi khiến người ta nghĩ sâu xa.

“Đừng quan tâm tới Vu Hồng nữa, chúng ta làm chuyện của chúng ta”.

Thành chủ Nam Ly Thành căng thẳng, nhỏ giọng nói. ại nhân, chúng ta phải sắp xếp người chuyển cô Ái Nhiễm đi. Cô ấy vốn do Vu Hồng đại nhân phụ trách, bây giờ Vu Hồng đại nhân mất tích, cô Ái Nhiễm phải có người khác chăm sóc”. Sở Thu nói. “Tôi sẽ sắp xếp Hạnh Nhi đưa cô Ái Nhiễm đi”.

“Nhưng... bồn thuốc cô Ái Nhiễm năm không được tắt lửa, hơn nữa phải liên tục thay nước thuốc...".

“Vậy tìm một chiếc xe ngựa, dùng tấm sắt làm đế đưa cả người lẫn bồn đi”.

“Chuyện đó... được thôi”. “Đi đường lớn, bằng phẳng một chút”.

“Được!". 

Bọn họ bàn bạc, lập tức hành động.

Chẳng lâu sau, người của Phượng Hải Các lần lượt được điều đi.

Chỉ để lại thành viên chiến đấu nơi đóng quân, nhưng vẫn có không ít người lựa chọn rời đi.

Lần này khác với trận chiến ở núi Thiên Thần.

Trận chiến ở núi Thiên Thần, Diệp Viêm ít không địch lại đông, cộng thêm Lôi Trạch Thiên Các dốc hết toàn quân, lại có Lâm Chính kìm chế nên hắn mới thất bại.

Lần này nhà họ Mãn dẫn theo liên minh các thế tộc tấn công một liên minh Thanh Huyền. Số người nhà họ Mãn chiếm ưu thế, cộng thêm ông tổ nhà họ Mãn là Lục Địa Thần Tiên lâu năm, bên phía Lâm Chính hoàn toàn không có ưu thế nào.

Nam Hạnh Nhi cùng nữ vệ của Nam Ly Thành điều khiển xe ngựa chạy ra khỏi nơi đóng quân, dọc theo. đường lớn chạy nhanh ra khỏi cổng vực Diệt Vong.

Mặc dù ngoài nơi đóng quân cũng có vài chiếc xe ô tô đậu sẵn, nhưng Ái Nhiễm cần dùng bồn thuốc bảo vệ xác thân nên không thể dùng xe.

Xe chạy như bay dọc đường.

Đến lúc trời tối, cổng nơi đóng quân cũng được đóng lại hoàn toàn. 

Nơi đóng quân của liên minh Thanh Huyền yên tĩnh đến dọa người.

Đêm trước ngày giông tố kéo tới.

Ở trước cửa hầm mỏ.

Ầm ầm!

Âm...

Từng tiếng động lớn vang lên từ bên trong.

Mặt đất rung chuyển, Tiên Cốc cũng chấn động.

Một luồng khí ý đáng sợ bỗng nhiên dâng cao.

“Xảy ra chuyện gì rồi?”.

'Thiên Huyền Nhất dẫn La Thành Tiên và các cao thủ Tiên Cốc đến trước hầm mỏ, nhìn đệ tử canh trước cửa, lạnh lùng hỏi.

“Bẩm cốc chủ, chúng tôi cũng không biết xảy ra chuyện gì, chỉ nghe trong đó không ngừng có tiếng động kỳ quái vang lên, có lẽ là do tên Lâm tiên chủ đó làm”.

Đệ tử vội vàng chắp tay, đầy vẻ bất đắc dĩ.

“Tên họ Lâm kia làm cái quái gì vậy?”. 

La Thành Tiên nhỏ giọng nói, vẻ mặt khó coi: “Cốc chủ, hay là chúng ta vào trong xem xem?”.

Thiên Huyền Nhất suy nghĩ một lúc, phất tay: “Mở hầm mỏ ra!”.

“Vâng!”.

Vài đệ tử tiến lên, sử dụng sức mạnh muốn phá vỡ tảng đá lớn ở trước cửa hầm mỏ.

Vài tiếng động lớn vang lên.

Nhưng... tảng đá lớn lại không chuyển động. “Kết giới?”

La Thành Tiên không khỏi lên tiếng.

“Tên đó lại dùng kết giới?”

“Cốc chủ, phải mau chóng phá hầm mỏ, chắc chắn tên đó đang giở trò gì ở bên trong”.

“Không sai, xin cốc chủ ra tay phá hầm mỏ!”. Mọi người đồng loạt hô lên, ai cũng sốt ruột.

Thiên Huyền Nhất cảm thấy không ổn, lập tức nói:  “Tản ra đi.

“Vâng!”.

Đồn này đừng nói là kết giới, e là Lâm Chính đứng ở trước mặt cũng sẽ bị đánh tan nát.

Đúng lúc đó... Âm ầm...

'Tảng đá lớn ở cửa hầm mỏ đột nhiên dần dần dịch chuyển.

Sau đó, kết giới trước cửa biến mất, một bóng người chậm rãi đi ra...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.