Chương trước
Chương sau
Rốt cuộc là lực nào tác động mới có thể khiến mặt băng nứt toác như vậy.

"Không hay rồi, cẩn thận!" Đúng lúc này, Nguyên chủ giận dữ hét lên. Tất cả mọi người đều bỏ chạy.

Mặt đất nứt toác ra, sau đó một luồng khí tức đáng sợ phóng ra khỏi khe nứt.

Tiếp đó, một thân ảnh nhảy vọt ra khỏi khe nứt, sau đó từ từ đáp xuống mặt băng.

Người vừa phóng ra chẳng ai khác ngoài Lâm Chính. Ba người kia run rẩy, trợn tròn mắt nhìn Lâm Chính.

Toàn thân anh toả ra ánh sáng màu lam nhàn nhạt như thể thần tiên giáng thế. Mái tóc trắng bay phần phật trong gió, vạt áo phấp phới, sức mạnh phi thăng vô song như thể cơn lốc xoay tròn xung quanh anh.

Càng khiến người ta kinh ngạc là một cánh tay của anh bị băng tuyết phủ kín, trong suốt như pha lê toả ra cái lạnh thấu tâm can. Còn một cánh tay được dị hoả bao phủ đang cháy rừng rực toả ra sức nóng kinh người. 

Đây chính là thần tiên sao?

Ba người kia hít một hơi lạnh, chưa từng nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị như vậy.

Còn những người khác của Tiên tộc thấy cảnh này thì càng kinh ngạc. Họ không khỏi hoảng sợ, thi nhau quỳ xuống.

"Tham kiến Tiên chủ!"

Tiếng hô vang lên như những làn sóng vọng ra tứ phương.

"Các người..."

Nguyên chủ và Băng chủ hoảng hốt, vội vã quay đầu lại giận dữ lườm đám thuộc hạ sau lưng mình.

Lúc này đám thuộc hạ kia mới nhận ra có gì đó không đúng.

Nhưng họ đã hoàn toàn quy phục trước khí thế của Lâm Chính nên không dám đứng dậy.

Đúng lúc này, Thượng chủ cũng chợt quỳ sụp xuống, cao giọng hô lớn: "Bái kiến Tiên chủ!"

"Thượng chủ, sao đến cả ông cũng..."

Nguyên chủ nghiến răng lao tới chỗ Thượng chủ gầm gừ. 

Thượng chủ không đáp lời, chỉ nháy mắt với Nguyên chủ.

Nguyên chủ sững lại một chút, sau đó như nhận ra gì đó nên cùng Băng chủ chầm chậm quỳ xuống.

"Không cần đa lễ".

Lâm Chính từ từ mở mắt, hai con mắt như lửa và băng.

Dần dần băng và lửa trên hai cánh tay anh cũng biến mất, Lâm Chính nhìn về phía ba người kia.

"Chúc mừng Tiên chủ thành công đi sâu hàng nghìn mét vào trong khối băng đá, lấy được khoáng thạch vô song, biến dị vô cùng thành công! Chúng tôi vô cùng thán phục!"

Thượng chủ cung kính nói.

"Không cần phải nói những lời khách khí như vậy, hôm nay sức mạnh phi thăng của tôi đã biến dị thành công. Theo như thoả thuận, tôi sẽ nhường lại ngôi vị Tiên chủ. Kể từ hôm nay tôi không còn là Tiên chủ của các vị nữa".

Lâm Chính bình thản nói.

Ba người kia sững lại, vui mừng nhưng không thốt ra thành tiếng.


"Đúng rồi, đây là món quà nhỏ tôi đem về cho mọi người! Đủ để cho sức mạnh phi thăng của mọi người biến dị thêm một bước".

Ba người kia nhận lấy rồi nhìn viên khoáng thạch, sau đó đờ cả người.

"Đây là... khoáng thạch ở tầng đáy băng?"  

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.