Chương trước
Chương sau
Người trong điện thoại có thân phận gì, ông ta hiểu rõ nhất.

Không đến mức vạn bất đắc dĩ, ông ta sẽ không muốn nhờ tới người này, đánh mất mối ân tình năm xưa mình tích lũy.

Bây giờ ngay cả người này cũng không giải quyết được, hơn nữa... còn có vẻ lo sợ như vậy. 

Chẳng lẽ... thần y Lâm ở Giang Thành còn thân phận gì mà người ta không biết sao?

“Người đó là thần y Lâm ở Giang Thành, chắc ông biết nhỉ?”.

Thích Tư Mưu hít sâu một hơi, thẳng thắn nói.

“Thần y Lâm? Sao ông lại gây chuyện với cậu †a?”.

“Là cậu ta gây chuyện với tôi!".

“Được rồi được rồi, tôi không dây dưa với ông chuyện này. Thích Tư Mưu! Chuyện đã đến nước này, tôi chỉ có thể nói ông không phải đối thủ của thần y Lâm. Tôi đề nghị ông mau đầu hàng người đó, xem cậu ta có thể tha thứ cho ông không. Dù sao tôi không thể bảo vệ được ông, tôi nghĩ trong những người mà ông quen biết

cũng không có mấy ai bảo vệ được ông!”.

“Đầu hàng? Nếu tôi đầu hàng, mọi thứ tôi có sẽ mất hết, mọi thứ của tôi ở giới giải trí đều sẽ tiêu tan!”.

“Nhưng không đầu hàng, ông sẽ chỉ thua càng thê thảm!”.

“Không! Tôi sẽ không thua như vậy”.

Thích Tư Mưu không cam tâm, ánh mắt đầy quyết đoán, nhỏ giọng nói: “Anh trai ông đang ở đâu?”.

“Ông điên rồi sao?”. 

Người ở bên kia điện thoại lập tức quát khẽ.

“Tôi không điên! Năm xưa hai anh em ông gặp nạn ở ngoài đường, tôi đã cho các ông một bữa cơm. Các ông một văn một võ, nay ông làm việc ở chính phủ có thời như vậy, anh trai ông cũng có trình độ độc nhất vô nhị trong giới võ thuật! Nếu ông không thể giúp tôi giải quyết chuyện này, tôi chỉ có thể mời anh trai ông ra tay!”.

Thích Tư Mưu mặt mày dữ tợn, trong mắt toát ra sự kiên định.

Đầu kia điện thoại rơi vào im lặng.

Không biết qua bao lâu mới có giọng nói vang lên.

“Anh trai tôi đã rời khỏi nhà hơn hai mươi năm, tôi và anh ấy chỉ liên lạc qua điện thoại. Hiện nay anh ấy không ở Long Quốc, nhưng nếu ông muốn mời anh ấy ra tay, tôi... có thể chuyển lời, với tính cách của anh ấy, chắc chắn sẽ trả lại ân tình của ông”.

“Vậy ông lập tức gọi ông ta qua dây!”.

Thích Tư Mưu nói.

“Thích Tư Mưu, nếu anh trai tôi đến thì hai anh em chúng tôi sẽ không còn liên quan gì đến ông nữa, ông phải nhớ kỹ!”.

“Bây giờ tôi chỉ cần đối phó thần y Lâm, những chuyện khác tôi không muốn nghe!”. 

“Được!". Nói xong, điện thoại cúp máy.

Thích Tư Mưu ném điện thoại xuống đất, gương mặt dữ tợn hơn.

Cùng lúc đó, giới giải trí xảy ra biến đổi long trời lở đất.

Các loại tin tức mang tính bùng nổ giống như dông tố điên cưồng tấn công khắp mạng.

Toàn bộ mạng xã hội bùng nổ hỗn loạn.

Vô số người hóng chuyện tụ tập ở các bài đăng, diễn đàn, blog cho đến mọi phần mềm xã giao.

Bọn họ thảo luận các loại tin đồn, nhiều đến mức sắp không đọc nổi.

Lâm Chính lặng lẽ đứng trước cửa sổ sát đất, yên tĩnh quan sát mọi thứ.


“Giao cho anh cả, tôi không có hứng thú với chuyện này, đợi xử lý xong thì báo cáo kết quả cho tôi”.

Lâm Chính mặc áo khoác ngoài, vội vã rời đi...  

 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.