Chương trước
Chương sau
Người đàn ông vừa cao vừa gầy, mặc bộ vest vừa người, mái tóc rũ xuống mang tai, đôi mắt lạnh lùng cao. ngạo, dường như không có tiêu cự, nhưng đáy mắt sâu thẳm vô cùng bình tĩnh, đôi mày kiếm đầy sắc bén, tuy đã thu liễm nhưng vẫn mang theo khí chất cao ngạo không thể che giấu.

Đôi môi gợi cảm hơi mím lại, râu lún phún dưới chiếc cằm chẻ, làn da có vẻ trắng bệch, nhưng lại mang đến sự tà mị đặc biệt.

'Tô Nhu ngây người ra.

Cô nhìn ra được Lâm Chính đã tỉa lại lông mày, chỉnh sửa mái tóc, cũng trang điểm nhẹ cho khuôn mặt.

Tuy đó vẫn là khuôn mặt của Lâm Chính, nhưng Lâm Chính của bây giờ với người cô từng gặp trước đây như hai người khác nhau.

"Em không sao chứ?”".

Lâm Chính đi tới trước mặt Tô Nhu, nhìn đôi mắt hơi dại ra của cô, không nhịn được lên tiếng hỏi.

Toàn thân Tô Nhu run băn lên như bị điện giật, gò má đỏ bừng, cúi đầu đáp: "Em không sao... không sao..."

"Lâm Chính, anh đẹp trai quái".

'Tô Dư ở bên cạnh không kiềm chế được, kéo lấy cánh tay Lâm Chính, hai mắt sáng lên, kích động nói. 

"Thực ra tướng mạo của tôi rất bình thường, chỉ là trang điểm thêm mới được thế thôi, không có gì to tát cả'.

Lâm Chính lắc đầu, nhìn về phía Dịch Phong ở bên kia, bình thản nói: "Chúng ta có cần xuống dưới kéo người đi đường lại hỏi xem ai đẹp trai hơn không?”.

Dịch Phong biến sắc, siết chặt nắm tay, không nói một lời.

Hắn phải thừa nhận, nhan sắc của Lâm Chính hiện giờ quả thực rất đáng gờm, ngay cả hắn cũng phải thua kém ba phần.

Nhưng hắn không dám tin, tại sao tên này chỉ sửa soạn qua loa một lúc đã trở nên đẹp trai hơn hắn vậy?

Điều này không hợp lẽ thường!

"Này tên Dịch Phong kia, ngay cả tôi anh cũng không bì được, sao vợ tôi lại đi quấy rối anh chứ? Lễ nào vợ tôi lại có sở thích đặc biệt như vậy? Rõ ràng ở nhà đã có một ông chồng nhan sắc không tệ, mà lại đi quấy rối một kẻ xấu xí như anh? Thật là nực cười!".

Lâm Chính lắc đầu nói. "Anh...", Dịch Phong tức điên lên. "Huống hồ trông anh cũng chẳng ra làm sao, chỉ dựa vào kĩ thuật tay nghề của thợ trang điểm và các sản phẩm trang điểm mới được như thế này. Nếu để mặt mộc, sợ là anh còn không bằng bảo vệ ở cửa". Lâm Chính cười khẩy. "Anh nói cái gì?".

Dịch Phong trở nên kích động, chỉ tay vào mặt Lâm Chính chửi bới: "Anh còn sỉ nhục tôi thì đừng trách!".

"Sỉ nhục anh? Tôi chỉ nói sự thật thôi, nếu anh đủ can đảm thì tẩy trang đi, cho mọi người xem mặt mộc của anh".

Lâm Chính cười khẩy. Dịch Phong nghe thấy thế, lập tức im bặt.

Mặt mộc của hắn như thế nào chẳng lẽ hắn không biết?

Là người của công chúng, ngày nào trước khi ra ngoài hắn cũng phải trang điểm nhẹ, nếu tham gia những dịp đặc biệt như hôm nay thì còn trang điểm tinh xảo tỉ mỉ hơn một số ngôi sao nữ.

Còn những bức ảnh hắn đăng trên mạng đều đã được photoshop, thế nên người hâm mộ đều cảm thấy nhan sắc của hắn không có đối thủ.

Tất cả đều nhờ hắn có một thợ trang điểm và cao thủ chỉnh ảnh tốt nhất.

Nếu để lộ mặt mộc, thì thực ra nhan sắc của hẳn cũng chỉ hơn bình thường một chút.

Mọi người xung quanh đều đổ dồn mắt về phía Dịch Phong.


"Thú vị đấy, tức là tôi không đưa ra chứng cứ chứng. minh Dịch Phong vu oan cho vợ tôi thì chuyện này chưa xong sao?".

Lâm Chính bình thản hỏi.

"Chúng tôi chỉ nhìn chứng cứ", Thích Tư Mưu đáp.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.