Chương trước
Chương sau
Giọng nói lạnh lão đi vào tai Chó Hoang khiến hắn như kẻ mất hồn.

Hắn có thể nghe ra được sát ý trong giọng nói của anh. Hắn không hiểu tại sao một kẻ trước đó tỏ ra sợ hãi mà giờ dám ra tay như thế này.

Hơn nữa còn trước mặt đại đương gia, nhị đương gia cùng các cao thủ khác của Huyết Hồ. Kẻ này điên rồi sao?

Hắn nén đau bặm môi: “Tên họ Lâm kia, cậu...chán sống rồi đúng không? Dám ra tay với tôi có tin là đại đương gia của chúng tôi sẽ phanh thây cậu ra không?”

Rầm! Lâm Chính tung chân đạp vào bụng hắn.

Phụt! Chó Hoang nôn ra máu tươi .Khuôn mặt méo mó ,vặn vẹo

Hắn trừng mắt, bàng hoàng nhìn người đứng trước mặt.

'Tên họ Lâm này định làm gì vậy? Lẽ nào hăn định giết mình thật sao? Khi Chó Hoang còn đang suy nghĩ thì Lâm Chính đã đạp chân vào đầu hắn.

“Có phải anh cảm thấy tôi sẽ không giết anh và cũng không dám giết anh không?”, Lâm Chính điềm đạm hỏi.

“Cậu đừng...đừng làm loạn”. 

Chó Hoang yếu ớt hét lên: “Đại đương gia, cứu tôi với...mau cứu tôi với..."

Đại đương gia cũng lấy lại bình tĩnh. Hắn trầm mặt, hét lên: “Lâm minh chủ, ý của cậu là gì? Trước mặt tôi cậu giết người của tôi? Sao thế, cậu muốn đối đầu với Huyết Hồ chúng tôi sao? Cậu suy nghĩ kỹ chưa?”

Lâm Chính không hề nói gì, chỉ uống rượu và phát lực vào bàn chân.

“Đại đương gia...cứu tôi với..., Chó Hoang gào lên.

Đám đông xung quanh không dám thở mạnh. Không đợi Chó Hoang gào tiếp thì..Bùm...Lâm Chính đạp mạnh chân xuống. Đầu Chó Hoang nát bét. Hắn chết ngay tại chỗ.

Đám đông hóa đá khi nhìn thấy cảnh tượng đó. Đại đương gia cũng vậy. Hắn bắt đầu hoang mang. Tại sao trước đó Lâm minh chủ vô cùng yếu ớt trước Huyết Hồ giờ lại như thế này?

Rốt cuộc anh muốn thế nào? Thái độ của anh với Huyết Hồ là gì? Đám đông không hiểu gì.

“Giảo Vỹ, thái độ của tôi với Huyết hồ thế nào vẫn luôn thế. Tôi chỉ có một thái độ là phải giết. Các người nghĩ tôi còn thái độ nào khác chăng?”

Lâm Chính từ từ đứng dây. Giảo Vỹ chấn động. Bỗng nhiên hắn ý thức được điều gì đó bèn gầm lên: “Giết! Giết chết Lâm Chính cho tôi”. 

Các cao thủ lao lên không chút do dự. Nhưng đúng lúc này...vụt vụt

Vô số bóng hình lao vào trong. Tất cả các cao thủ định lao về phía Lâm Chính đều bị chặn lại.

Đó là Vu Hồng, Hoa Thiên Hải...Sự xuất hiện của các cao thủ siêu cấp này đối với Huyết Hồ mà nói đúng là kinh thiên động địa.


Lần này thì Âm Vệ bàng hoàng thật sự. Đế Nữ vội nói: “Đi thôi, chúng ta mau đi thôi”.

“Trước đó bảo đi thì không đi cơ, giờ thì sợ không kịp nữa rồi", Đế Nữ nói.

Âm Vệ đơ người, vội chạy ra ngoài sơn động.

Nhưng đúng lúc này Âm Vệ phải khựng lại. Vì phía  bên ngoài người của liên minh Thanh Huyền đứng chật ních.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.