Chương trước
Chương sau
Giảo Vỹ giật mình.

“Bái kiến đại đương gia”, lúc này cô gái tù từ lên tiếng. Giọng nói vô cùng điềm đạm nhưng đi vào tai thì nghe vô cùng khác thường.

“Đế nữ đại nhân khách sáo rồi”, Giảo Vỹ mỉm cười

Gô gái này...không hề đơn giản. Âm Vệ lâm bầm vài câu, Giảo Vỹ bắt đầu buổi địa hội phân đan. Gái gọi là phân đan thực chất là chia của.

Theo như thông lệ, Giảo Vỹ sẽ chọn hai thùng và cử người mang tới các căn cứ điểm. Sau đó hắn chọn ra những đan dược tốt chia cho mọi người.

Người của Huyết Hồ không nhiều nên mỗi người nhận được cũng rất nhiều đan dược. Thế nhưng Giảo Vỹ sẽ không chia hết. Hắn cố tình để lại tâm bốn trăm nghìn viên nói là làm kinh phí chung cho người của Huyết Hồ.

Đương nhiên đám đông không tin. Người Huyết Hồ làm việc có khi nào cần kinh phí chứ. Bốn trăm nghìn viên đan dược này chắc chắn là rơi vào tay của Giảo Vỹ.

Thế nhưng hắn là đại đương gia nên dù hắn có lấy đi một nửa thì cũng không ai dám nói gì. Đám đông mỉm cười, tỏ vẻ cảm ơn.

Đại đương gia vui lắm, lập tức cho người mở tiệc. Một lúc sau, một nhóm các cô gái trang điểm đậm được đưa vào cùng với rượu thịt thịnh soạn. 

Người của Huyết Hồ nhếch miệng cười, mỗi người ôm một cô gái thưởng thức rượu. Vẻ tham lam, bất mãn trước đó lập tức biến mất, chỉ còn lại dục vọng mà thôi.

Âm Vệ chau mày, có vẻ như không thích hành động này lắm nhưng phía sau là Đế Nữ nên Âm Vệ cũng không thể hiện gì nhiều.

“Này, hai người các người còn không mau tới hầu hạ cậu Âm”, Giảo Vỹ hét lớn.

Hai cô gái lập tức run rẩy bước tới, thận trọng rót rượu cho Âm Vệ. Có vẻ hai cô gái rất sợ nên chẳng may. để văng rượu lên người Âm Vệ.

“Hừ”, Âm Vệ lập tức trầm mặt.

“Các người chán sống hay gì?”, Giảo Vỹ tức giận tát cho cô gái một phát.

Bốp! Cô gái lập tức ngã ra đất, mặt sưng vù.

Cô ta ôm mặt, khóc lóc: “Đại...đại nhân tha mạng...”

*“Tha mạng sao? Cậu Âm là khách quý của tôi mà cô dám làm thế à? Người đâu, lôi cô ta ra ngoài, thưởng cho các anh em ngoài kia. Xong việc thì đánh phế đi”, Giảo Vỹ lạnh giọng.

“Vâng đại đương gia”.

Và thành viên của Huyết Hồ mừng lắm, lập tức cười hi hi chạy tới kéo cô gái đi. 

Cô gái đó tái mặt. Một cô gái có thể phục vụ Âm Vệ thì đương nhiên là khí chất cũng phải khác. Sao cô ta có thể chịu được đám thuộc hạ kia.

Những cô gái bên cạnh cũng run rẩy quỳ phụp xuống. Âm Vệ cảm thấy khó chịu. Đế Nữ có thể biết được kết cục của người này là như thế nào.

Một người đnà ông từ từ bước vào.

Người này mặc đồ đen, tóc trắng như tuyết,dung mạo tuấn tú, ánh mắt kiêng nghị.

“Anh là ai?”, đám đông tò mò hỏi. 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.