Chương trước
Chương sau
“Lâm minh chủ, ở đây chỉ có khoảng một trăm điểm, hình như không phải mỗi đan dược đều có máy theo dõi phải không?”.

Trang chủ Vân Tiếu nhìn màn hình, cẩn thận nói.

“Không sai, nhưng số đan dược được cấy máy theo dõi đều là đan dược cực phẩm! Chúng nhất định sẽ được đưa đến tay những lãnh đạo cấp cao của Huyết Hồ. Bây giờ điều chúng ta cần làm là tranh thủ hành động, tiêu diệt những người cấp cao của Huyết Hồ trước khiến bọn chúng không còn người lãnh đạo, sau đó hãy. giết chết những kẻ tạp nham còn lại”.

Lâm Chính quay người, lạnh lùng nói: “Bây giờ tất cả mọi người hãy tiến về phía trước hết tốc lực, đến những vị trí hiển thị máy theo dõi. Sau khi đến đó, mọi người đừng vội ra tay mà hãy bao vây bọn họ. Nhớ rõ, không được để bất cứ con cá nào lọt lưới!”.  

“Tuân lệnh!”.

Tất cả mọi người đứng bật dậy, lớn tiếng hô.

Cọt kẹt

Cọt kẹt!

Gọt kẹt...

'Tên mỏ nhọn cướp vài chiếc xe nát vận chuyển rương thuốc tới một hang núi nọ.

“ÔI Đại ca! Anh cướp ở đâu về nhiều rương thế? Anh phát tài rồi à

Người canh gác trước cửa hang núi nhìn thấy lập tức huýt sáo, cười hì hì hỏi.

“Đương nhiên là phát tài rồi! Hôm nay các người nhờ phúc của tôi nên cũng có thịt ăn rồi!.

Tên mỏ nhọn cười hì hì đáp.

“Ô! Chuyện liên minh Thanh Huyền thành công rồi à?.

Người canh gác ý thức được gì đó, vội hỏi.

“Lâm minh chủ gì đó là một đứa nhát gan! Tao qua đó đòi, hắn giao luôn! Ha ha, đúng là thứ vô dụng!”. 

“Không phải chứ? Nghe nói hắn từng đánh nhau với Lục Địa Thần Tiên, chỉ được vậy thôi sao?”.

“Không thì sao? Đừng nhiều lời nữa, đại đương gia với mấy người khác đâu? Tao phải mau chóng đi lãnh

thưởng!".

“Đại đương gia ra ngoài rồi, nhị đương gia đang ở bên trong, tôi sẽ đi thông báo!”.

“Đi đi".

Tên mỏ nhọn nghênh ngang đi vào hang núi, thái độ vô cùng kiêu căng.

Không lâu sau, một nhóm người từ trong hang động chạy ra.

Trong đó, một người đàn ông trung niên để tóc đầu đỉnh, mù một con mắt, cười ha ha đi tới, vỗ vào vai tên mỏ nhọn.

“Chó Hoang! Làm tốt lắm, ha ha ha, lần này cậu lập công lớn rồi!".

“Tất cả nhờ phúc của đại đương gia, nhị đương gial”.

'Tên mỏ nhọn cười nịnh nọt, sau đó vẫy tay: “Mau mở rương ra, cho nhị đương gia xem xeml”.

“Nhiều đan dược như vậy đủ cho Huyết Hồ chúng ta chỉ tiêu mấy năm rồi!".

“Dũng cảm chút nhị đương gia, mười năm tới chúng ta không cần làm ăn gì nữa rồi!".

'Tên mỏ nhọn cười hì hì nói. 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.