Chương trước
Chương sau
Chương 1310: Người người theo dõi

Lâm Chính rời đi. 

Đi một cách vô cùng nặng nề. 

Nhan Khả Nhi lặng lẽ nhìn bóng lưng Lâm Chính, nước mắt không khỏi lăn xuống. 

Cô ấy quay người về phòng, ngồi xuống ghế, lấy một túi hương tinh xảo ra, vừa vuốt ve vừa giống như đang nghĩ gì đó. 

Cốc cốc cốc. 

Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên. 

Nhan Khả Nhi vội vàng cất túi hương, đi ra mở cửa. 

Đứng trước cửa là một ông lão. 

“Bác Ổn?”, Nhan Khả Nhi kêu lên. 

Ông lão này là người của thôn dược Tân Điền, đồng thời cũng là người từ thôn Dược Vương ra. 

“Cô chủ, chuyện này cô đừng tự trách mình quá. Nếu thần y Lâm đã ra mặt vì cô, cô cứ yên tâm đợi ở đây đi, sẽ không có chuyện gì đâu”, bác Ổn an ủi. 

“Nhưng mà… thủ đoạn của thôn Dược Vương không phải bác không biết! Mặc dù bọn họ giỏi y, nhưng cũng rất giỏi dùng độc! Ai cũng nghĩ thôn Dược Vương hành y cứu người, nhưng lại không biết độc của bọn họ cũng đã hại vô số người… Còn thần y Lâm… khác với bọn họ!”. 

Nhan Khả Nhi thở dài, mắt ửng đỏ. 

“Lúc đầu vì lấy lại Sâm Hoàng, tôi đến Học viện Huyền Y Phái nuôi trồng thuốc mới cho thần y Lâm. Những ngày này tôi cũng có chút hiểu biết về thần y Lâm, con người anh ấy không chỉ vô tư giúp đỡ mọi người, mà còn sáng lập ra nơi vừa giống bệnh viện vừa giống trường học như Học viện Huyền Y Phái, truyền dạy y thuật, tạo phúc cho người dân. So với thôn Dược Vương hữu danh vô thực, thần y Lâm mới là người thầy thuốc chân chính. Dù trước đây tôi cũng có chút khúc mắc với anh ấy, nhưng giờ phút này, tôi đã vô cùng khâm phục anh ấy”. 

“Phải!”, ông lão thở dài, nghiêm túc gật đầu: “Những ngày qua, hành động của Học viện Huyền Y Phái chúng ta đều thấy rõ. Nếu nói hành y cứu người, thần y Lâm mới xứng danh, thôn Dược Vương không thể so sánh với cậu ấy”. 

“Nhưng cho dù thần y Lâm có y đức, là một thầy thuốc chân chính, xét về y thuật, anh ấy không phải là đối thủ của thôn Dược Vương. Y thuật của thôn Dược Vương quá lợi hại! Bác Ổn! Lần này thần y Lâm chắc sẽ lành ít dữ nhiều!”, Nhan Khả Nhi đầy lo lắng. 

Bác Ổn im lặng, một lúc lâu sau mới thở dài. 

“Cô chủ, sao tôi lại không biết được chứ? Nhưng… chúng ta có thể làm được gì? Chẳng lẽ cô thật sự muốn quay về cùng bọn họ? Cô biết hậu quả sau khi quay về là gì, thay vì như vậy, chi bằng để thần y Lâm thử xem. Cậu ấy đã dám lên tiếng thì chắc chắn là có lòng tin”, bác Ổn nói. 

Nhan Khả Nhi xoay người lại, tay siết chặt. 

... 

Thư khiêu chiến được nhận, đương nhiên không giấu được tin tức, ngay lập tức được lan truyền rộng khắp. 

Vốn dĩ những chuyện thế này là chuyện thuộc phái ẩn thế. 

Theo lý mà nói, những người theo dõi trận đấu y thuật này cũng chỉ có người phái ẩn thế và giới võ thuật. 

Nhưng không biết có phải do người của thôn Dược Vương cố ý hay không, mà tin tức đã lan truyền trên các trang mạng truyền thông xã giao. 

“Truyền nhân thôn Dược Vương phái ẩn thế khiêu chiến với thần y Lâm! Ba ngày sau, ở Học viện Huyền Y Phái sẽ cho biết ai mới là thần y chân chính!”. 

“Cuộc thi đấu y thuật đỉnh cao sắp mở màn! Thần y ẩn thế khiêu chiến với thần y Lâm!”. 

“Cuộc đọ sức đỉnh cao của y học cổ truyền Hoa Quốc, chỉ cần bạn là người Hoa Quốc thì nhất định không thể bỏ qua!”. 

Trên các trang mạng truyền thông báo chí lớn đều xuất hiện các bài báo với đủ kiểu tiêu đề. 

Tin tức liên quan đến trận đấu y thuật này cũng leo lên top lượt tìm kiếm. 

Sức chú ý dâng cao. 

Cộng thêm doanh thu Chiến Hổ bùng nổ, vô số người trong nước theo dõi thần y Lâm chỉ làm khách mời trong Chiến Hổ có vài phút này. Độ nổi tiếng của thần y Lâm vốn đã cao, gần bằng ngôi sao mới nổi hạng nhất, do đó khi trận đấu y thuật lần này vừa được truyền ra, nhiệt độ thảo luận lập tức bùng nổ. 

“Má ơi! Thôn Dược Vương này là gì? Có cảm giác rất ghê gớm! Dám khiêu chiến với thần y Lâm!”. 

“Bọn họ không biết y thuật của thần y Lâm sao? Anh ấy là nhân vật mà ngay cả Hiệp hội Y tế nước Mễ và nước Y cũng phải quỳ sát đất bái phục đấy!”. 

“Chẳng lẽ bọn họ chưa xem buổi phát sóng trực tiếp thần y Lâm chữa trị cho công chúa nước Y? Đó là thần y nổi tiếng ở Hoa Quốc chúng ta! Đám người này khiêu chiến thần y Lâm? Thế thì có khác nào tìm chết?”. 

Nhiều dân mạng bàn tán xôn xao, khịt mũi khinh thường người của thôn Dược Vương. 

Nhưng bên cạnh đó cũng xuất hiện một số tiếng nói khác. 

Một trong số đó được rất nhiều người theo dõi và thảo luận. 

Đó là một bài đăng của một người giấu ID phát biểu trên diễn đàn lớn nhất trong nước. 

Tiêu đề bài đăng rất rõ ràng thẳng thắn: Thôn Dược Vương không đơn giản như mọi người tưởng tượng! 

Khi nhấn vào xem sẽ thấy người đăng giới thiệu vắn tắt về tình hình của thôn Dược Vương. 

Chỉ vài câu ngắn ngủi lại khiến người ta kinh ngạc và nghĩ sâu xa. 

“Thôn Dược Vương là một thôn làng với lịch sử mấy nghìn năm!”. 

“Người trong thôn nhiều đời học y, đồng thời chuyên nghiên cứu y thuật!”. 

“Có lời đồn rằng một vài tổ tiên của thôn Dược Vương thậm chí từng học tập với các thần y trong lịch sử như Hoa Đà, Tôn Tư Mạc”. 

“Nhưng một nghìn năm trước, người của thôn Dược Vương bắt đầu đi con đường độc y, người của thôn Dược Vương hiểu biết về độc thuật đã vượt xa phạm trù của y học hiện đại”. 

“Tổng kết một câu: Thôn Dược Vương không đơn giản như mọi người nghĩ, hơn nữa… không thể động vào được!”. 

Giọng điệu của người đăng bài rất giống một người nào đó hiểu biết rất rõ về thôn Dược Vương. 

Nhưng nhiều dân mạng cảm thấy độ tin cậy quá thấp. 

Thôn làng đã phát triển mấy nghìn năm? Nếu phát triển lâu như vậy thì vì sao trước kia chưa từng nghe thấy? 

Lại còn học tập với Hoa Đà và Tôn Tư Mạc? Nếu thật sự như vậy, vì sao sử sách không ghi chép? 

“Dù thôn Dược Vương có lợi hại chăng nữa thì có tác dụng gì? Đấu lại được thần y Lâm không?”, có dân mạng trả lời một câu. 

Câu hỏi đó vừa được nêu ra, người đăng bài nhanh chóng trả lời lại. 

Chỉ đơn giản mấy chữ: Thần y Lâm chắc chắn sẽ chết! 

Bảy chữ này vừa lên, cả bài đăng bùng nổ. 

“Con mẹ nó mày nói cái gì?”. 

“Thần y Lâm sao lại thua được?”. 

“Lại còn chắc chắn sẽ chết? Đấu y thuật hay là đấu mạng?”. 

“Mọi người đừng trả lời nữa, người viết bài lấy mẹ đẻ ra đổi kinh nghiệm mà, điển hình cho những kẻ cần kinh nghiệm chứ không cần mẹ!”. 

“Giải tán đi!”. 

… 

Chỉ trong nháy mắt bài đăng đó đã có đến mấy nghìn bình luận, hầu như đều là mắng chửi người đăng. 

Nhưng người đăng không trả lời nữa. 

Nhiệt độ vẫn đang tăng cao. 

Cùng lúc đó, rất nhiều truyền thông nhanh chóng đến Học viện Huyền Y Phái. 

“Phó viện trưởng Tần, chúng tôi thuộc Đấu Hùng TV, chúng tôi muốn tiến hành phát sóng trực tiếp trận đấu y thuật ba ngày sau. Chúng ta có thể bàn bạc về bản quyền phát sóng hay không?”. 

“Phó viện trưởng Tần, chúng tôi thuộc Nanh Báo TV, chúng tôi đồng ý trả giá cao để mua bản quyền phát sóng trực tiếp độc quyền cho trận đấu y thuật, hi vọng chúng ta có thể thương lượng”. 

“Phó viện trưởng Tần…”. 

Một nhóm người ùa tới bao vây Tần Bách Tùng, sốt sắng hỏi. 

“Xin lỗi, cuộc thi đấu y thuật lần này sẽ không công khai, cũng sẽ không phát sóng trực tiếp với bên ngoài! Xin lỗi, xin lỗi…”. 

Bên phía bọn họ đã phong tỏa tin tức mà còn có thể lan truyền ra ngoài, trừ thôn Dược Vương ra, còn ai phát tán tin tức nữa? 

Thôn Dược Vương đang định làm lớn chuyện, sau đó khiến Lâm Chính thân bại danh liệt. 

Bây giờ nên làm thế nào mới tốt? 

Tần Bách Tùng sầu khổ không thôi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.