Nghe thấy âm thanh này, Lâm Chính cau mày nhìn sang bên cạnh.
Anh nhìn thấy vài người mặc vest đang đứng bên ngoài xe.
Trong số đó có một người phụ nữ có mái tóc dài và đeo kính gọng vàng đang gõ nhẹ vào cửa kính ô tô.
Lâm Chính cau mày, ánh mắt anh dừng lại ở chiếc trâm cài trước ngực người phụ nữ.
Chiếc trâm cài có hình chim đại bàng.
Anh vẫn còn nhớ biểu tượng chim đại bàng này.
Đây hình như là biểu tượng của một cơ quan nào đó trực thuộc Đại hội.
Lâm Chính hạ kính xe xuống, mặt không cảm xúc nhìn mấy người bên ngoài, bình tĩnh hỏi: "Có chuyện gì à?"
"Xin lỗi, anh có phải là Lâm thần y không?"
Người phụ nữ đeo kính đứng bên ngoài xe cười hỏi.
"Là tôi”.
"Lâm thần y, anh có tiện nói chuyện không?"
"Tôi đang có việc gấp, để sau đi”.
"Tôi chỉ e là không thể”.
Người phụ nữ đeo kính lắc đầu cười, nói: “Tôi nghĩanh nên tìm một nơi yên tĩnh để nói chuyện với chúng tôi ngay lập tức. Nếu không chúng tôi cũng không thể đảm bảo liệu ngày mai Dương Hoa có còn tồn tại ở đất Giang Thành này hay không”.
Nghe xong những lời này, trong mắt Lâm Chính chợt lóe lên sát ý.
“Cô đang đe dọa tôi đấy à?”
"Lâm thần y, đừng hiểu lầm, tôi chỉ đang cố cảnh báo anh, có lẽ anh đã biết thân phận của chúng tôi rồi. Đối với chúng tôi, mục tiêu hay đối tượng của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3369348/chuong-5288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.