Diệp Viêm dừng bước, nhìn chằm chằm Lâm Chính: “Anh biết vị trí của cổng vào?”.
“Anh cũng biết, vì sao tôi không thể biết?”.
Lâm Chính cười đáp.
Diệp Viêm im lặng không nói.
“Sư phụ, cổng vào gì vậy?”.
Thương Lan Phúc ngạc nhiên hỏi.
“Đương nhiên là cổng thông đến tầng năm”.
Lâm Chính cười nhạt nói: “Bức tranh đó đã ghi chú vị trí lối vào tầng năm, Diệp Viêm cũng đã phát hiện ra điểm này nên mới hủy bức tranh”.
“Nói vậy là hắn chưa hoàn toàn học được công pháp tuyệt thế đó?”.
“Một sớm một chiều đương nhiên không thể học được, nhưng hắn đã ghi nhớ bức tranh đó, chỉ đợi rời khỏi nơi này mới dần dần tu luyện”.
Lâm Chính giải thích.
“Chẳng trách hắn lại nóng lòng ra tay”.
Thương Lan Phúc bừng tỉnh, nhìn Diệp Viêm với ánh mắt lạnh lùng: “Nếu vậy, chúng ta nên ra tay rồi, xem ai chiến thắng cuối cùng!”.
“Giết!”.
Lang Gia không kìm chế được nữa, hét lên một tiếng, dẫn người xông lên trước.
Diệp Viêm nhìn chằm chằm Lang Gia, vẻ mặt lạnh lùng, đứng tại chỗ không động đậy.
Tám cao thủ của Thái Thiên Võ Thần lập tức dùng thế hợp vây tấn công hắn.
Các loại đao kiếm ập tới giống như nước lũ.
Lâm Chính nhíu mày.
Thật ra anh không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3368895/chuong-4835.html