Sau cái chết của Chó Sói, cấm chú Huyết Ma cũng dần sụp đổ.
Rattlesnake cũng sụp đổ theo.
"Chắc anh có thể nói thật với tôi mọi thứ anh biết rồi chứ?".
Lâm Chính ngoảnh sang nhìn Rattlesnake, bình thản hỏi.
"Tôi nói, tôi nói, đại nhân muốn biết gì tôi sẽ nói hết".
Hàm răng của Rattlesnake va vào nhau lập cập, gấp gáp kêu lên.
"Tốt lắm!".
Lâm Chính gật đầu, ném Rattlesnake về phía các chiến sĩ ở bên ngoài cấm chú.
Bịch!
Rattlesnake nặng nề ngã xuống đất, vỡ đầu chảy máu.
Nhưng hắn không dám bỏ chạy.
Cái chết của Chó Sói đã khiến hắn sợ vỡ mật.
Hắn biết thông tin từ miệng mình tuyệt đối không phải lá bùa hộ mệnh.
"Trông coi người này cẩn thận".
Lâm Chính bình thản nói.
"Vâng".
Mười mấy chiến sĩ lập tức bao vây Rattlesnake.
Lâm Chính xoay người xông lên sườn núi kia.
"Hỏng rồi! Bảo vệ quan chỉ huy!".
"Ngăn người này lại!".
"Mau! Mau ngăn hắn lại!".
Các chiến sĩ ở xung quanh kinh hãi kêu lên, vội ùa về phía sườn núi.
Nhưng đối mặt với Lâm Chính như một vị thần, thì nhiều người hơn nữa cũng khó mà ngăn cản được.
"Rút! Mau rút!".
Một đám quan chỉ huy sợ hãi tột độ, vội vàng quay đầu bỏ chạy.
Nhưng bọn họ vừa chạy xuống sườn núi.
Ầm ầm!
Trên trời bỗng giáng xuống rất nhiều sấm sét, đánh trúng đoàn chỉ huy.
Đoàn chỉ huy lập tức bốc khói nghi ngút.
Chỉ huy mất mạng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3368525/chuong-4465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.