“Long soái đâu?”
Một người đàn ông trung niên đội mũ lông và mặc quân phục đen tuyền nói lớn.
Giọng nói đầy khí thế như sấm sét.
"Đại thống lĩnh, đây là tướng Lâm!"
Hứa Chỉ Sương trong lòng khẽ run lên, lập tức tiến lên hành lễ, giới thiệu Lâm Chính ở phía sau.
"Tướng Lâm?"
Người đàn ông trung niên nhìn Lâm Chính bằng ánh mắt hồ nghi, sau đó bước tới chào và bắt tay.
"Tướng Lâm, từ lâu đã được nghe danh!"
Nói thì nói vậy, có điều trong mắt người đàn ông trung niên vẫn còn chút nghi ngờ.
Dù sao Lâm Chính còn quá trẻ.
Lần đầu tiên trong lịch sử Long Quốc có một Long soái trẻ như vậy.
Nhưng đại thống lĩnh không coi thường Lâm Chính, lại càng không dám không nể mặt anh.
Bởi vì Dương Hoa đã tài trợ một lượng lớn chi phí quân sự và vật tư cho quân đội biên giới phía Bắc.
Chưa kể mỗi tháng một lượng lớn thuốc và đan dược đều được vận chuyển tới đây, cả khoản kinh phí quân sự hàng tỷ đồng cách đây không lâu thực sự đã loại bỏ gánh nặng về vật chất và nhu yếu phẩm của quân đội phía Bắc, giúp các chiến sĩ yên tâm chiến đấu với kẻ thù.
Chiến tranh là lò đốt tiền đáng sợ nhất, ai cũng hiểu sự thật này.
Sức mạnh quân sự của Long Quốc rất đáng gờm.
Nhưng nếu dồn hết tiềm lực của quốc gia vào cuộc chiến rồi khiến chất lượng cuộc sống của người dân giảm sút, vô số người dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3368514/chuong-4454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.