Quảng trường Hàn Băng đông nghịt, đâu đâu cũng toàn người là người.
Hàng vạn đôi mắt tập trung nhìn vào những người này.
“Các vị!”
Thấy sắp đến giờ, Ngạo Ly Phượng hô lớn.
Tiếng xôn xao ngay lập tức im bặt, lặng ngắt như tờ.
Ngạo Ly Phượng hít thật sâu, nói: "Tộc Diệp Mạch giết hại người trong tộc, có ý đồ mưu phản, tội ác tày trời, hôm nay, chúng tôi sẽ xét xử tộc Diệp Mạch!"
Nói xong, Ngạo Ly Phượng bắt đầu liệt kê tội trạng của tộc Diệp Mạch.
Mọi người càng nghe càng căm giận, càng nghe càng nổi nóng.
“Người của tộc Diệp Mạch đúng là không biết xấu hổ, còn dám mưu phản!”
"Hừ, đám phản bội!"
“Đê tiện!”
“Những kẻ phản bội này phải bị giết hết!”
"Nói rất đúng, thế gia Ngạo Tuyết chúng ta không cho phép những kẻ phản nghịch này tồn tại! Giết!"
"Giết!"
"Giết!"
"Giết!"
Tiếng hô không ngừng, người người gào thét.
Người của tộc Sương Mạch thấy thế, trong mắt không khỏi hiện ra vẻ vui mừng.
“Hừ, đáng đời!”
“Đây chính là kết cục khi đối đầu với chúng ta!”
Vài người xì xào bàn tán, khóe miệng mang theo nụ cười hung ác.
"Im lặng, tất cả mọi người im lặng!"
Lúc này, Ngạo Ly Phượng lần thứ hai hô lên.
Hiện trường lại yên tĩnh.
“Mặc dù tộc Diệp Mạch tộc tội ác không thể tha, nhưng tôi vẫn muốn cho họ cơ hội!”
Lời này nói ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Không đợi người của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3368227/chuong-4167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.