Anh họ tên là Ngạo Lăng, thực lực chỉ đứng sau Ngạo Hàn Mai, nhưng trong đám thế hệ trẻ cũng là người có bản lĩnh.
Trên đường đến thế gia.
Đêm hôm khuya khoắt, gió thổi rất lạnh.
Trên đường im ắng không có một ai.
“Chú Diệp, cháu thấy có gì đó không ổn”.
Ngạo Lăng nhìn xung quanh, nhíu mày thấp giọng nói.
“Có gì không đúng?”
Ngạo Diệp đang suy nghĩ vài việc, cũng không chú ý xung quanh.
“Bình thường nơi này chắc hẳn có người tuần tra mới phải, nhưng hôm nay lại không thấy ai”.
Ngạo Lăng nói: “Chú Diệp, cháu cảm thấy chuyện này hơi kỳ lạ, hay là về đi”.
Ngạo Diệp im lặng một lúc, gật đầu nói: “Được, vậy chúng ta về”.
Nói rồi mọi người quay đầu trở về.
Nhưng lúc họ xoay người thì phát hiện có rất nhiều bóng người xuất hiện ở đầu đường chặn đường đi của họ.
“Không ổn, có mai phục”.
Ngạo Lăng kinh ngạc thốt lên.
“Rút lui!”
Ngạo Diệp vội hét lên, quay đầu chạy.
Nhưng lúc họ xoay người lại thì phát hiện cũng có một nhóm người xuất hiện ở đầu đường còn lại.
Mọi người đều bị bao vây.
“Buông tay chịu trói đi”.
Ngạo Hỏa Vân cầm băng kiếm sải bước đi đến.
“Tộc Sương Mạch?”
Ánh mắt Ngạo Diệp lạnh lùng.
“Ngạo Hỏa Vân, anh muốn làm gì?”
Ngạo Lăng nói.
“Ngạo Diệp, người trong tộc các ông tàn sát đồng tộc, ra tay độc ác, tội không thể tha, tôi nhận lệnh của thế gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3368223/chuong-4163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.