“Khốn nạn…”
Lam Xung bặm môi, bò dậy, trừng mắt với Bạch Nan Ly. Mặc dù mới có hai chiêu nhưng hắn đã ý thức được sự đáng sợ lúc này của Bạch Nan Ly. Nếu còn đánh tiếp thì bản thân hắn không thể thắng được.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao Bạch Nan Ly mới đi có một chuyên trở về mà thực lực đã tăng mạnh như thế?
Lam Xung rất muốn bỏ đi. Nhưng nếu bỏ đi thì mặt mũi còn đâu? Hơn nữa hắn làm gì còn chỗ đứng ở Tam Trại.
Nghĩ tới nghĩ lui, Lam Xung bèn gầm lên: “Tôi vẫn chưa thua, chúng ta chiến đấu tiếp”
“Vậy sao? Vậy thì tôi sẽ không nương tay nữa”, Bạch Nan Ly trầm giọng.
“Tốt nhất là anh đừng nương tay. Giết!”
Lam Xung gầm lên và tấn công một lần nữa. Nhưng đúng lúc này có tiếng nói vang lên.
“Được rồi đồ bỏ đi, cậu làm thể chỉ thêm mất mặt thôi”, dứt lời Lam Xung giật mình, vội vàng ngước nhìn. Hắn thấy một người có khuôn mặt tuấn tú, mặc áo màu lam nhảy tới.
Lại thêm một cao thủ nữa. Người đàn ông này có tu vi khá cao, cú nhảy của người này chẳng khác gì màn bay lượn của thần tiên, khiến ai cũng phải hô lên.
“Đó chính là Công Thâu Kỳ Lân".
“Anh Kỳ Lân tới rồi”.
“Ôi trời, người đứng vị trí thứ hai trong Thập Tam Anh sao lại tới đây chứ?”
“Anh ta định làm gì vậy?”
Đám đông cảm thán. Người của Tam Trại mừng lắm. Còn phía bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3367047/chuong-2987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.