"Tịnh Thế Bạch Liên nằm trong tay thần y Lâm à? Sao có thể?”
“Đương nhiên là do thần y Lâm dùng mưu kế ăn cắp rồi”, Mạn Sát Hồng hừ giọng: “Kẻ đó giảo hoạt, vô liêm sỉ, cậu ta lợi dụng thủ đoạn để ăn cắp Tịnh Thế Bạch Liên, sau đó dùng thứ này để uy hiếp Thần Hỏa Tôn Giả. Vì vậy Thần Hỏa Tôn Giả mới tức giận chạy tới Giang Thành rồi lại lầm lũi rời đi. Đó chính là vì cậu ta lấy Tịnh Thế Bạch Liên ra làm lá chắn”.
“Hóa ra là vậy”, đám đông bừng tỉnh.
“Thần y Lâm có Tịnh Thế Bạch Liên thì chắc chắn sẽ thắng, chúng ta mà tấn công Giang Thành cũng chỉ có nước chết thôi. Thế thì cậu ta không có gì phải lo lắng mới đúng, cô cũng thế. Tại sao còn quay về đây?”
Đám đông đồng loạt quay qua nhìn Mạn Sát Hồng. Mạn Sát Hồng trầm giọng: “Bởi vì sau khi Thần Hỏa Tôn Giả bị thần y Lâm dọa sợ, rời khỏi Giang Thành thì đã tới vùng lạnh cực Bắc tìm thứ khắc chế với Tịnh Thế Bạch Liên. Thần Hỏa Thánh Nữ đã đầu quân cho thần y Lâm rồi, theo như cô ta nói thì vùng cực lạnh đó có pháp khí có thể khác chế Tịnh Thế Bạch Liên. Một khi Thần Hỏa Tôn Giả mà có được thứ đó thì Tịnh Thế Bạch Liên cũng chẳng là gì. Chính vì vậy Giang Thành sắp đón nhận đòn phản công của cả Thiên Ma Đạo và Thần Hỏa Tôn Giả, khi đó tôi mà ở đấy khác gì tự chôn mạng mình?”
“Vậy sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3366735/chuong-2675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.