Nhìn dáng vẻ cô như vậy, Lâm Chính ngầm hiểu, chắc chắn Tô Nhu đã bị đám người Giang Thiên Hưng lừa một vố.
Nhưng nói lừa cũng không phải, dù sao Tử Huyền Thiên quả thật sắp nhượng ra mảnh đất này cho Tô Nhu khai thác.
Đương nhiên, không phải bọn họ mưu lợi, mà là để bày tỏ tấm lòng với Lâm Chính.
Tô Nhu không hề biết chân tướng việc này.
Lâm Chính không phản đối kế hoạch của Tô Nhu, lập tức đồng ý.
Tô Nhu cực kỳ vui vẻ.
Thế là chiều hôm ấy, Tô Nhu vội vã quay về Giang Thành. Lăng Kiếm Phi đặc biệt sắp xếp bốn nữ đệ tử hộ tống cô quay về.
Còn Lâm Chính, anh tiếp tục nghiên cứu bản chép tay của anh, không quan tâm ai cả.
Người của Tử Huyền Thiên cũng không tới quấy rầy.
Dù vậy, Lâm Chính lại không phân tích giải nghĩa được nội dung trong bản chép tay.
Anh hoàn toàn xem không hiểu.
Hoàn toàn không biết Quỷ Y Câu Trần đang viết cái gì.
“Tư duy của Quỷ Y Câu Trần… đúng là khiến người ta nổi cáu, người bình thường ai mà hiểu được?”.
“Chẳng lẽ đây chỉ là Quỷ Y Câu Trần tùy tiện viết ra thôi sao? Thực tế ông ta hoàn toàn không làm ghi chép gì cả?”.
“Không thể nào! Ông ta không cần thiết phải làm vậy!”.
“Rốt cuộc là sao?”.
Lâm Chính có rất nhiều nghi vấn chưa được giải đáp.
Cộc cộc cộc.
Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
“Ai đấy?”.
Lâm Chính đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3366487/chuong-2427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.