"Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là các người dọa sợ vợ tôi!".
Sắc mặt Lâm Chính lạnh lẽo, đôi mắt đỏ ngầu, nhìn những người này với vẻ dữ tợn, toàn thân tỏa ra sát khí.
Những người đeo mặt nạ ác quỷ này đều sửng sốt.
Đại sư Tây Môn và hai bố con Giang Thiên Hưng ở phía sau đều kinh ngạc.
"Hóa ra... hóa ra người này là một cao thủ tuyệt thế!", đại sư Tây Môn ngạc nhiên nói.
"Tiểu ẩn ẩn vu dã, đại ẩn ẩn vu thị! Nhìn nhầm rồi! Nhìn nhầm rồi!", Giang Thiên Hưng vô cùng cảm khái, sau đó ngoảnh sang nhìn Giang Tử Ức đang tái mặt ở bên cạnh, khàn giọng nói: "Súc sinh! Vừa nãy... mày định nhòm ngó vợ của chàng trai này sao?".
"Bố, con... con..."
"Mày đúng là ăn gan hùm mật báo! Dám chọc cả vào người như vậy!".
"Bố, con... con không biết anh ta lợi hại như vậy... Nếu không cho con một trăm lá gan, con cũng không dám!", Giang Tử Ức sắp khóc đến nơi.
"Lát nữa lăn lại đây dập đầu với vị cao nhân này cho tao. Nếu cậu ta không tha thứ, thì mày hãy dập đầu đến khi được tha thứ thì thôi, nếu không tao cũng không bảo vệ được mày đâu!", Giang Thiên Hưng lạnh lùng hừ mũi nói.
"Vâng... vâng...", Giang Tử Ức gật đầu như gà mổ thóc.
Người phụ nữ đội nón lá ở bên kia thấy thế, liền biết người này không dễ đối phó.
Nhưng cô ta vẫn chưa chịu từ bỏ.
Nếu không đồ đã đến tay còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3366470/chuong-2410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.