🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trên võ đài quyết đấu.

Nakagawa chậm rãi mở mắt ra, liếc nhìn ánh nắng gắt, bình tĩnh hỏi: "Còn bao lâu nữa?"

“Anh Nakagawa, còn có mười phút nữa là đến thời gian quyết đấu giữa anh và thần y Lâm!”, một võ giả của đế quốc Anh Hoa bên cạnh cung kính nói.

"Thật sao? Ha ha, xem ra lần này thần y Lâm vẫn không dám tới!"

Nakagawa cười nhạt.

"Chắc chắn là như vậy, chúng ta có người đang canh chừng các điểm ở sân bay, đường cao tốc... đều không thấy bóng dáng của thần y Lâm. Cho dù bây giờ hắn xuất hiện ở sân bay hoặc đường cao tốc, rồi đến đây ngay thì mười phút chắc chắn cũng không đủ”, một người khác cười nói.

Nakagawa nheo mắt, vẻ mặt rất đắc ý!

Trận quyết đấu lần này gã đã được chính phủ đế quốc Anh Hoa toàn lực ủng hộ, tất cả các đường giao thông đều đã bị phong tỏa từ sớm.

Cho dù Lâm Chính xuất hiện trong thành phố, bên phía chính phủ cũng sẽ gây ra đủ loại rắc rối, khiến anh không thể đến hiện trường kịp thời.

Trận quyết đấu này, gã thắng chắc!

Nakagawa rất phấn khích.

Chỉ cần lần này thần y Lâm không đến đúng giờ thì gã sẽ trở thành người dọa thần y Lâm sợ không dám đến ứng chiến hai lần!

Gã sẽ trở thành là anh hùng của đế quốc Anh Hoa!



Tên của gã sẽ được vang danh trên toàn thế giới!

Mà gã cũng sẽ viết lại lịch sử võ thuật của đế quốc Anh Hoa, ghi danh thiên cổ!

Suy nghĩ mình sẽ sớm trở nên nổi tiếng toàn cầu khiến Nakagawa cảm thấy như bị thôi miên.

Cứ như thể tất cả những thứ này đều ở trong mơ!

Gã đưa mắt nhìn lên.

Một đám đông thanh niên đế quốc Anh Hoa mặc đồng phục và khăn trùm đầu chạy nhanh tới.

"Đế quốc Anh Hoa vạn tuế!"

"Nakagawa vạn tuế!"

"Đế quốc Anh Hoa vạn tuế!"

"Nakagawa vạn tuế!"



...

Bọn họ vây chặt võ đài, hào hứng hô lớn.

Mỗi người đều phấn khởi vui mừng, nhìn Nakagawa bằng ánh mắt như nhìn một vị anh hùng!

Mặc dù còn vài phút nữa mới đến thời hạn giao đấu, nhưng trong mắt mọi người, thắng thua đã được quyết định, kết quả này đã chắc chắn như đinh đóng cột.

"Nakagawa vạn tuế!"

Đế quốc Anh Hoa vạn tuế!"

Nhiều người đế quốc Anh Hoa ở hiện trường cũng không chờ đợi thêm được nữa mà chúc mừng trước.

Khu vực xung quanh võ đài sôi sục.

Các phương tiện truyền thông đế quốc Anh Hoa cũng phát sóng trực tiếp thông báo kết quả cho công chúng trong nước.

Một số nhân viên truyền thông ở đế quốc Anh Hoa thậm chí còn kích động đến mức ngấn lệ.

Đây là một cảnh tượng lịch sử!

Cùng với những tin tức sớm từ giới truyền thông, cả đế quốc Anh Hoa tưng bừng hô hào!

Vô cùng náo nhiệt!

Các phương tiện truyền thông trên toàn thế giới trố mắt nhìn nhau. Cuối cùng, họ quyết định không chờ đợi mấy phút cuối cùng nữa, tất cả bọn họ cầm micro và ống kính lao lên võ đài, tranh giành phỏng vấn Nakagawa.

"Đừng nôn nóng! Từng người một thôi!"

Nakagawa cười ha ha nói.

Các phóng viên Long Quốc tỏ ra bối rối, sắc mặt vô cùng khó coi.

"Anh Nakagawa! Thần y Lâm lại một lần nữa vắng mặt, bỏ lỡ trận quyết đấu với anh. Anh có suy nghĩ gì về điều này?", một phóng viên từ nước Mễ hỏi, hướng micrô về phía Nakagawa.

"Suy nghĩ gì ư? Không phải đã rõ ràng rồi sao? Thần y Lâm là một kẻ hèn nhát! Cái gọi là võ thuật Long Quốc chẳng qua là sản phẩm khoe khoang của người dân Long Quốc. Căn bản không đáng nhắc đến, võ giả Long Quốc đều là rác rưởi!", Nakagawa cười khẩy trả lời.

Công khai chê bai, không hề khách khí!

Đúng là một cú tát giòn giã vào mặt!

Nhưng biết sao được, bây giờ Nakagawa cho rằng mình có tư cách nói như vậy.

"Đúng vậy! Võ giả Long Quốc đều là rác rưởi!"

"Không dám ứng chiến, hèn nhát!"

"Bọn họ không phải là võ thuật chính thống! Chúng tôi mới phải!”

Các võ giả đế quốc Anh Hoa cổ vũ la hét ầm ỉ.

Đám phóng viên Long Quốc không thể nghe lọt tai.

Một trong số họ không thể chịu đựng được nữa, đột nhiên đứng dậy hét lớn: "Anh Nakagawa! Mong anh đừng sỉ nhục võ thuật Long Quốc chúng tôi! Theo tôi được biết, thần y Lâm đã vượt qua biên giới của nước anh! Anh ấy có lẽ đang trên đường đến đây rồi! Anh ấy sẽ quyết đấu với anh! Anh ấy không phải là một kẻ hèn nhát!"

"Nhưng thời gian sắp hết rồi!"

Nakagawa đột nhiên quay đầu lại, nhìn chằm chằm người vừa lên tiếng, khịt mũi nói: "Càng huống hồ, biên giới ư? Biên giới đế quốc Anh Hoa đang tiến hành diễn tập! Thần y Lâm sao có thể vượt qua biên giới được chứ? Tôi nghĩ anh đang nói năng vớ vẩn! Kiếm cớ cho sự hèn nhát của các người mà thôi!”

"Anh... anh Nakagawa! Trên mạng đã có người đưa tin, thần y Lâm đã nhập cảnh! Nếu anh có bản lĩnh thì hãy đợi đi! Thần y Lâm nhất định sẽ tới!", phóng viên đó nghiến răng nghiến lợi đáp.

"Đợi nữa à? Tôi đã đợi hắn hai lần rồi! Nhưng chẳng thấy bóng dáng hắn đâu cả! Cái này là lỗi của tôi sao? Kẻ hèn nhát vẫn là kẻ hèn nhát! Sao phải kiếm cớ? Đế quốc Anh Hoa không phải là nơi mà những kẻ hèn nhát như các người có thể đặt chân vào! Đánh gãy chân hắn cho tôi! Đừng để đế giày của hắn làm ô nhiễm đất đai của chúng ta!", Nakagawa mắng nhiếc.

"Đánh!"

Các binh sĩ đế quốc Anh Hoa lao tới như một bầy ong, đẩy ngã phóng viên đó.

Hai người ấn phóng viên đó xuống, người còn lại nhấc chân anh ta lên.

Những người còn lại tạo thành bức tường người để chặn camera của các phương tiện truyền thông xung quanh.

"Các người làm gì vậy? Dừng lại!"

Các phóng viên khác tới từ Long Quốc lập tức chạy tới, muốn ngăn cản họ, nhưng sao họ có thể là đối thủ của những võ giả này? Hoàn toàn không có cách nào để cứu những người bên trong.

Cuối cùng.

"A!"

Một tiếng kêu thê lương vang vọng tận mây xanh.

Đám đông giải tán.

Phóng viên đó ngã xuống sàn, hai đùi đã bị gãy.

“Xin lỗi mọi người, vừa rồi xảy ra giẫm đạp, có người thương vong, hãy đưa hắn đến bệnh viện!”, Nakagawa cười nhạt nói.

Những người các quốc gia khác đều kinh hãi, cau mày.

Nakagawa cực kỳ kiêu ngạo.

Tuy nhiên, bây giờ hắn có tiếng nói ở đây, những người này cũng không thể làm gì.

"Khốn nạn!"

Các phóng viên Long Quốc chạy đến đỡ lấy người kia, tất cả đều tức giận trừng mắt nhìn Nakagawa: "Anh sẽ gặp quả báo!"

"Quả báo ư? Ha ha, được rồi, lũ nhát gan, tôi đợi các người!"

Nakagawa bật cười thành tiếng.

Một số người đã rất tức giận, còn muốn chửi tiếp.

Nhưng lúc này.

Bùm bùm bùm bùm...

Đột nhiên truyền tới những tiếng nổ vang từ phía xa.



Mọi người nhướng mắt nhìn vào không trung.



Chỉ thấy hai bóng người bay từ trên xuống như hai ngôi sao.



Tất cả mọi người bị dọa sợ chết khiếp, vội vàng tản ra.



Bùm!



Hai bóng người này va chạm mạnh vào mép võ đài, tạo ra một cái hố lớn ở mép võ đài.



Mặt đất rung chuyển.



Những người xung quanh đều quay lưng lại, bụi bay mù mịt.



"Ai đấy?"



Nakagawa cũng giật mình lùi ra sau, nhìn chằm chằm vào nơi đầy bụi rồi hét lên.



Khi bụi rơi xuống, có một người nằm trong hố, người này chính là vị thần bảo vệ của đế quốc Anh Hoa - Orochi đại nhân.



Người còn lại đang giẫm lên ngực Orochi, đứng sừng sững ở đó.



Anh chậm rãi quay đầu lại, nhìn về phía Nakagawa.



"Thần... Thần y Lâm?"



Nakagawa như bị sét đánh ngang tai!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.