"Khốn kiếp, ông nói gì hả?".
Lưu Mã nổi giận, đạp cho Nam Cung Mộng một cái.
Nam Cung Mộng ngã chúi xuống đất, nhưng ông ta không hề sợ hãi, mà ngoảnh sang gầm lên: "Giáo chủ của các ông sắp chết rồi, mà các ông còn dám đối xử với tôi như vậy à? Đúng là chán sống mà! Lát nữa chú tôi xử lý xong giáo chủ của các ông, thì sẽ giết hết các ông! Đến lúc đó, các ông đừng hòng ai thoát được!".
Giáo chúng Đông Hoàng Giáo biến sắc.
Ai nấy đều chứng kiến tận mắt màn thể hiện vừa rồi của Nam Cung Thống.
Sự tồn tại đáng sợ như vậy, ai có thể đối phó được chứ?
Ít nhất đám người Lưu Mã tuyệt đối không phải là đối thủ.
"Hừ, thế thì sao chứ? 10 phút nữa là chú ông chết rồi! Một người sắp chết như ông ta mà dọa được chúng tôi sao?", Lưu Mã lạnh lùng nói.
"Vậy ông có tin chú tôi có thể giết sạch các ông không chừa một ai trong 10 phút không?", Nam Cung Mộng cười khẩy, ánh mắt vô cùng dữ tợn.
Hơi thở của Lưu Mã run rẩy, không đáp lại ông ta.
Lúc này, Nam Cung Thống đã Bát Môn Tề Khai, muốn giết bọn họ thì chỉ cần một cái chớp mắt.
Tất cả những người ở đây, không ai có thể đỡ được một quyền của ông ta.
Dù sao ngay cả tiên thiên cương khu cũng không đỡ được, thân xác bằng xương bằng thịt như bọn họ đỡ kiểu gì đây?
10 phút... không cần giết hết người của Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3365330/chuong-1270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.