Lâm Chi Hằng nằm trên đất, thở hổn hển, bên miệng toàn là máu, cả người đầy vết thương và vết bầm tím, vô cùng chật vật.
Hai tay anh ta đã đứt, lúc này dù muốn đứng dậy cũng vô cùng khó khăn. Cộng thêm xương cốt gãy nứt, anh ta hoàn toàn không ngồi dậy nổi, thân trên gần như bị phế.
Nhưng… anh ta không từ bỏ, vẫn đang định đứng dậy.
Tô Nhu mở to hai mắt.
Lâm Tử Yến và những người khác của nhà họ Lâm cũng nhìn sang đầy kinh ngạc.
“Anh ta định làm gì?”, Cung Hỉ Vân lắp bắp.
Nhưng người bên cạnh lại không thể trả lời.
Hơi thở của Lâm Chi Hằng cực kỳ gấp gáp, sắc mặt trắng bệch, không ngừng đổ mồ hôi.
Dường như anh ta đang dùng sức, gương mặt căng thẳng.
“Hây!”.
Anh ta quát khẽ, cơ thể nằm trên đất chuyển động, nhưng lại không có bất cứ động tác nào.
“Từ bỏ đi”, Lâm Chính khàn giọng nói.
Lâm Chi Hằng vẫn không quan tâm, sau đó quát khẽ.
“Ha!”.
Lâm Chính siết chặt nắm đấm, tròng mắt cũng dần dần biến thành màu đỏ máu.
Cuối cùng!
“Hây!”.
Lâm Chi Hằng lại thét lên lần nữa, cả người đột nhiên lăn vòng, người vốn đang nằm ngửa trên mặt đất, bây giờ lại nằm sấp, mặt úp vào nền đất.
Vì chuyển động cơ thể ảnh hưởng đến vết thương, cơn đau kịch liệt khiến cả người anh ta run rẩy không ngừng.
Nhưng Lâm Chi Hằng vẫn không từ bỏ.
Hai tay anh ta đã gãy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3365139/chuong-1079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.