“Chính miệng thừa nhận?”.
Nhậm Quy run rẩy.
Điều này có nghĩa là gì?
Điều này có nghĩa là thần y Lâm đã chữa khỏi cho mấy bệnh nhân đó.
“Nói dối, cậu… cậu đang nói dối! Bọn họ đã rơi vào hôn mê, sắp thành người thực vật rồi, sao bọn họ lại nói được những lời như vậy chứ? Chắc chắn là cậu bịa đặt! Chắc chắn là vậy!”.
Nhậm Quy vẫn không chịu bỏ cuộc, lớn tiếng hét lên.
Lâm Chính không khỏi lắc đầu.
“Giám đốc Nhậm, hình như ông có chút hiểu nhầm về lòng người thì phải”.
“Lòng người?”.
Vẻ mặt Nhậm Quy ngẩn ra.
“Ông tìm tới mấy bệnh nhân đó, nói với bọn họ rằng, chỉ cần dùng xà phòng thơm của ông, rồi lại uống thuốc đặc trị của tôi, khiến bệnh tình nặng hơn rồi vu oan đổ tội cho tôi, thì ông sẽ nghĩ cách chữa khỏi bệnh cho bọn họ, đồng thời cho họ một số tiền hậu hĩnh. Thực ra nếu ông làm theo kịch bản này thì vốn không có vấn đề gì cả, cái sai của ông là ông quá tuyệt tình. Sau khi những bệnh nhân kia trở nặng, ông liền nuốt luôn lời hứa trước đó, không nghĩ cách cứu bọn họ, không nghĩ cách chữa khỏi bệnh cho bọn họ, mà còn muốn bọn họ chết thật nhanh, để giữ được bí mật này. Nhậm Quy, đây chính là sai lầm chí mạng của ông!”.
Nhậm Quy trợn to hai mắt, ông ta mơ hồ đoán được gì đó, cả người lảo đảo muốn ngã.
“Ông phải biết rằng, đối với một người, thứ quan trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3365114/chuong-1054.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.