“Chủ tịch Lâm, vì sao?”, Lục Tuyết ngẩng người, vội hỏi.
“Vì tôi muốn cô làm việc cho tôi”, Lâm Chính dập tắt điếu thuốc, hờ hững nhìn Lục Tuyết.
Lục Tuyết ngạc nhiên, lập tức hiểu ý Lâm Chính.
Anh muốn mình làm phản gián, giúp anh theo dõi nhất cử nhất động của nhà họ Vương.
Nếu lúc này Lục Tuyết đầu hàng Lâm Chính, vậy thì mọi hành động của nhà họ Vương sẽ được Lâm Chính nắm trong tay.
Điều này đối với tình hình của Dương Hoa hiện nay mà nói đúng là sự trợ giúp rất lớn.
Nhưng Lục Tuyết suy nghĩ một lúc, lại lắc đầu.
“Xin lỗi Chủ tịch Lâm, e là… tôi không giúp được anh!”.
“Vì sao?”, Lâm Chính bình tĩnh hỏi.
“Nhà họ Vương có ơn với tôi, hơn nữa không có sự giúp đỡ của nhà họ Vương chi trả tiền thuốc cho mẹ tôi, mẹ tôi đã không thể sống đến bây giờ. Chủ tịch Lâm, tôi biết anh và giám đốc Mã rất tốt với tôi, nhưng làm người không thể quên nguồn cội. Với tôi, nhà họ Vương giống như gia đình của tôi, anh muốn tôi phản bội nhà họ Vương… tôi không làm được”, hai mắt Lục Tuyết hơi đỏ lên, hạ giọng nói.
Lâm Chính bình tĩnh nhìn cô ta, một lúc lâu sau, bất lực thở dài.
“Thôi được, nếu cô đã nói như vậy thì tôi cũng không ép cô. Cô cũng xem như là người có tình có nghĩa”.
“Xin lỗi, Chủ tịch Lâm, ít ra tôi có lỗi với sự đào tạo của các anh…”, Lục Tuyết cúi thấp đầu, nói.
Mã Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3365102/chuong-1042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.