Ngày hôm sau.
Cốc cốc cốc.
“Ai đấy?”, Trương Tinh Vũ mơ màng đi ra mở cửa.
Nào ngờ cửa vừa mở, vài người mặc đồng phục đi tới.
“Xin hỏi Tô Quảng là ai?”, một người hỏi với vẻ nghiêm túc.
“A… A… A… Các đồng chí, các vị tìm Tô Quảng nhà tôi có chuyện gì?”, Trương Tinh Vũ run rẩy hỏi.
“Chúng tôi nghi ngờ ông ta có liên quan đên một vụ lừa đảo thương mại, mời ông đi theo chúng tôi về hỗ trợ điều tra, đây là lệnh bắt giữ”, người đó trình giấy tờ ra, sau đó vào nhà bắt người.
“Cái gì? Lừa đảo? Tôi không có lừa đảo, tôi lừa đảo cái gì?”, Tô Quảng còn đang mặc đồ ngủ kinh ngạc hét lên.
“Các người làm gì vậy?”, Trương Tinh Vũ điên cuồng chạy tới giằng co, nhưng bị người ta cưỡng chế kéo ra.
“Sao lại như vậy?”, Tô Nhu sững sờ.
“Các đồng chí, có thể để tôi xem giấy của các anh không?”, Lâm Chính hỏi.
“Được!”.
Lâm Chính nhận lấy tờ giấy, xem qua, vẻ mặt sa sầm.
“Lâm Chính, rốt cuộc là chuyện gì? Bố… sao lại dính vào vụ án lừa đảo?”, Tô Nhu run giọng hỏi.
“Cái này phải hỏi bà nội em”.
Lâm Chính đặt tờ giấy xuống, khàn giọng nói.
“Bà nội?”.
Tô Nhu kinh ngạc.
Tô Quảng bị đưa đi.
Trương Tinh Vũ ngồi ở ghế sofa khóc lóc.
Lâm Chính không nói gì.
“Thảo nào tên Tô Trương Dương đó đột nhiên lại có nhiều tiền như vậy, đột nhiên lại có thể đi xe Porsche.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3084675/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.