Khi Lâm Chính rút châm bạc ra khỏi tay Long Thủ, Long Thủ đã ngã xuống đất.
Ông ta vẫn còn thở.
Nhưng lúc này ông ta đã giống như người thực vật, tiếng hô hoán của mọi người ông ta không nghe được, cũng không thể cảm nhận được sự tồn tại của mình. Ông ta chỉ có thể hô hấp, cũng chỉ xứng để hô hấp.
Lâm Chính thả châm trong tay ra, thản nhiên nhìn số châm bạc đầy trên mặt đất và các thành viên Nam Phái đang há hốc miệng xung quanh.
“Nam Phái các người còn cao thủ ẩn giấu hay không? Có thì gọi ra đây luôn đi!”, Lâm Chính lên tiếng.
Các thành viên cốt cán run rẩy, nhưng không ai nói gì.
Đã có người lặng lẽ rời đi.
Nhưng không ai thoát khỏi Lâm Chính. Hễ ai muốn chạy ra ngoài từ cổng chính sẽ bị châm bạc của anh làm đứng yên, giây sau lại có một châm bạc bay đến đâm vào cánh tay người đó, sử dụng Phần Tịch lên người đó.
Nhìn thấy cảnh này, bọn họ toát mồ hôi lạnh, không dám chạy trốn nữa.
Lúc này, Lâm Chính mới xoay người lại, đi về phía Văn Nhân Chiếu Giang ở không xa.
Không còn Long Thủ bảo vệ, Văn Nhân Chiếu Giang sợ đến mức lá gan sắp nổ tung.
“Anh định làm gì?”, Văn Nhân Chiếu Giang run rẩy hỏi.
“Chính anh đã bức ép Tiểu Ngưng đến mức phải tự sát đúng không?”, Lâm Chính lạnh lùng nói.
“Tôi… tôi không biết cô ấy lại cực đoan như vậy…”, hai chân Văn Nhân Chiếu Giang run rẩy.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than/3084235/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.