"Phải”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
"Không! Nếu làm vậy, chẳng phải đại trận sẽ bị huỷ hoại sao?” Thiên Nữ giận dữ hét lên.
Lâm Chính liếc nhìn Thiên Nữ, sau đó nhìn vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, chậm rãi nói: “Lời này của Thiên Nữ quá nông cạn, tôi chỉ nói tạm thời tháo dỡ và di dời đại trận, không phải là phá hủy hoàn toàn đại trận này. Nếu có nghỉ ngờ về phương pháp của tôi, vậy xin Thiên Nữ hãy đề xuất một kế hoạch hiệu quả hơn”.
Khuôn mặt của Thiên Nữ tối sầm lại và cô ta lập tức im bặt.
Mọi người nhìn nhau, vô cùng nghỉ ngờ và bất an trước một ý tưởng táo bạo đến vậy.
Lâm Chính thấy vậy, vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt kiên định nói: "Tôi đương nhiên sẽ không hành động thiếu suy nghĩ. Lần trước khi đấu với thần thú hộ trận và nghiên cứu nguồn gốc của trận pháp, tôi đã đại khái đoán được một số nguyên lý cốt lõi của đại trận thượng cổ này. Mặc dù có rủi ro, nhưng khả năng thành công là cực kỳ cao”.
"Đại trận thượng cổ thâm sâu như vậy, làm sao anh nhìn mấy lần là có thể đoán ra nguyên lý của nó được?"
€ó người không khỏi phản bác.
"Tôi không giống các người, các người không hiểu được đại trận này, nhưng tôi chỉ cần liếc nhìn mấy cái là có thể hiểu được”.
Lâm Chính hừ một tiếng.
Sắc mặt mọi người đều thay đổi, ai nấy đều rất bất mãn với thái độ ngạo mạn của Lâm Chính.
Nhưng đảo chủ lập tức đưa mắt ra hiệu cho họ. Lúc này mọi người mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816904/chuong-6127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.