Huyết nhân nhất thời sững sờ tại chỗ, vẻ mặt hết sức khó coi, cơn giận trong lòng lúc này mới tạm lắng xuống.
Quả thực, hắn không thể rời khỏi chiếc ghế này. Nếu không có chiếc ghế này thì hắn ta đã chết từ lâu rồi.
Huyết nhân hít sâu một hơi, lạnh lùng nhìn chằm chằm người mặc áo. choàng, khàn giọng nói: "Ngươi rốt cuộc là ai?"
"Việc ta là ai có quan trọng không?", người đàn ông mặc áo choàng bình tĩnh đáp.
"Hừ, không ngờ ngươi lại hiểu rõ tình trạng của ta như vậy... Bỏ đi, bỏ đi, ta không phải đối thủ của ngươi!"
huyết nhân trầm giọng nói: "Thế này đi, nếu ngươi tha cho ta một mạng, †a có thể giúp ngươi làm bất cứ việc gì ngươi muốn, ngươi thấy thế nào?"
"Giúp? Ngươi nghĩ ngươi giúp gì được cho ta?” Người mặc áo choàng lắc đầu, bình tĩnh nói: "Ngươi căn bản không thể rời khỏi cái ghế này, cũng không thành tâm quy phục. Bằng không, tại sao
ngón trỏ của ngươi vẫn đang ngấm ngầm chuẩn bị xuất chiêu?"
Người mặc áo choàng dứt lời, huyết nhân nhất thời giật mình, há hốc miệng nhưng lại không thốt ra nổi một chữ.
Không ngờ hành động nhỏ này lại bị người mặc áo choàng chú ý. Người này rốt cuộc có bao nhiêu con mắt? Nhất thời, huyết nhân toát mồ hôi lạnh, da đầu tê dại.
"Ta... ta sai rồi, hãy cho ta một cơ hội nữa!"
Hắn ta vội vàng hạ giọng nói.
"Không còn cơ hội đâu”.
Người mặc áo choàng lắc đầu, đi về phía huyết nhân, bình tĩnh nói: "Ngay từ đầu ta chưa bao giờ có ý định cho ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816842/chuong-6065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.