Cửu Kiếp sửng sốt, nhưng rất nhanh anh ta tựa hồ vừa nhận ra điều gì đó, hừ lạnh nói: "Gì vậy? Cậu muốn ly gián tôi và Đại hội? Nói cho cậu biết, điều này là không thể. Bản chất của Đại hội tôi hiểu rõ hơn cậu!" “Anh có chảc là anh hiểu rõ hơn tôi không?”
Người mặc áo choàng đột nhiên tiến lại gần, hơi ngẩng đầu lên.
Một đôi mắt vô cùng kiên định lộ ra trong bóng tối.
Cửu Kiếp đột nhiên run rẩy mở miệng, không biết nên phản bác thế nào.
Cuối cùng, anh ta chọn cách im lặng và loạng choạng bỏ đi với hai thanh kiếm trên tay.
"Cửu Kiếp, đừng bị lời nói của hắn ảnh hưởng. Kẻ này đã nói rõ ràng, hẳn tới đây là vì muốn nhầm vào Đại hội!"
Huyền Dương bước tới thật nhanh, nhỏ giọng nói
"Tôi biết."
Cửu Kiếp gật đầu, hít một hơi thật sâu.
"Cậu đi xuống nghỉ ngơi đi, kẻ này chúng tôi sẽ xử lý."
"Không cần phải vội'
Cửu Kiếp khàn giọng nói: "Tôi muốn tận mắt thấy người này thuat"
Nói xong, anh ta đi tới chiếc ghế bên cạnh ngồi xuống, nuốt mấy viên đan, điều hoà khí tức rồi lại nhìn chằm chằm người đàn ông mặc áo choàng.
Huyền Dương sắc mặt hơi thay đổi, im lặng nhìn Cửu Kiếp hồi lâu rồi mới về vị trí.
"Thế nào? Võ thuật của Đại hội có vẻ không cao thâm như tôi tưởng. Trong Đại hội không có người nào giỏi đánh đấm hơn sao?"
Người mặc áo choàng đứng trên võ đài đổ nát, nhìn về phía Huyền Dương.
Kiêu ngạo!
Ngang ngược!
Không ai từng nghĩ sẽ có một ngày có người dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816824/chuong-6047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.