Lý Chiêm Quốc sửng sốt, nghỉ hoặc nhìn người trước mặt, trong lòng không khỏi dựng tóc gáy, nhưng vẫn phải học theo lễ nghĩ của võ giả, chấp tay nói: "Vị tiên sinh đây không biết tên họ là gì? Hơn nữa lời ngài vừa nói... rốt cuộc là có ý gì?"
"Đừng lo lắng, tôi không có ý làm hại cha con ông, tôi chỉ muốn nói chuyện với hai người mà thôi.”
"Ngài...ngài làm sao biết được tên tôi? Rốt cuộc ngài là ai?” Lý Chiêm Quốc lo lắng hỏi.
"Ông là ông trùm giới kinh doanh của Long Quốc, ôi biết ông cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Tin tức về ông xuất hiện khắp nơi trên TV. Hơn nữa, những người có thể tham gia Đại hội, nếu không phải là võ giả, đương nhiên là những người cực kỳ nổi tiếng, không phải sao?"
người đàn ông bình tĩnh đáp.
Lý Chiêm Quốc sửng sốt một chút, sau đó khế gật đầu: "Ra là như vậy, tiên sinh, con gái tôi..
"Cô ấy bị bệnh”.
"Anh mới là người bị bệnh thì có!"
Lý Vân có chút khó chịu.
“Tôi không nói đùa với cô, tôi biết một chút y thuật, liếc nhìn cũng có thể nhìn ra bệnh của cô. Đây nhất định là bệnh di truyền, tôi nghĩ cô không còn bao nhiêu thời gian để sống", người kia nói.
Lý Vân vẻ mặt rất khó coi, còn muốn nói gì đó nhưng đã bị bố mình ngăn lại.
"Bố?" Lý Vân kinh ngạc nhìn bố.
Nhưng Lý Chiêm Quốc lại thở dài, khàn giọng nói: 'Thưa tiên sinh, ngài quả thực là cao nhân. Đúng vậy, con gái tôi quả thực đã di truyền căn bệnh của mẹ nó. 'Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816797/chuong-6020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.