"Sao... sao có thể? Lâm thần y... sao cậu ta có thể to gan như vậy?" Bạch Hoạ Thủy cảm giác đầu mình ong ong như muốn nổ tung, không thể nào tin được vào tin tức mình vừa nghe thấy.
Nguyên lão hừ lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn Bạch Hoạ Thuỷ, không trả lời câu hỏi mà đấy bà ta ra, vội vàng chạy về phía đại điện trên đỉnh núi.
Bạch Hoạ Thủy sững sờ tại chỗ, trong lòng vẫn không thể bình tĩnh lại được.
Bà ta biết Lâm thần y rất liều lĩnh, anh cũng đã làm rất nhiều việc mà bà ta gần như không dám nghĩ tới.
Nhưng vào lúc này, hành động của Lâm thần y đâu khác gì tuyên chiến với Đại hội? Điên rồi!
Lâm thần y hoàn toàn phát điên rồi!
Bạch Hoạ Thuỷ trong lòng có nhiều cảm xúc lẫn lộn, có kinh ngạc, kính phục và cả lo lắng. Bà ta biết chuyện này sẽ không chỉ dừng lại ở đây, cuộc trả thù của Đại hội sẽ rất điền cường và tàn nhẫn.
Bà ta nhìn lên đỉnh núi Thánh Huyền.
Mặc dù bà ta là người đứng đầu Thương Minh, nhưng đối với toàn bộ Đại hội, Thương Minh chẳng là gì cả.
Bà ta thậm chí không đủ tư cách để lên đinh núi.
Bạch Hoạ Thuỷ hít một hơi thật sâu rồi quay người đi xuống núi.
Vừa xuống đến chân núi, Bạch Hoạ Thuỷ lập tức. bấm số điện thoại của Lâm Chính.
"Cậu bị điên rồi sao?”
Bà ta gần như buột miệng hỏi câu này.
"Là đám người của Đại hội phát điên trước”.
Lâm Chính khàn giọng nói.
Trong lòng Bạch Hoạ Thủy đây những cảm xúc phức tạp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816749/chuong-5972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.