Nghe Tô Nhu nói vậy, Lâm Chính im lặng một lát, sau đó khàn giọng cười: “Nhu Nhị, có một việc anh vẫn luôn giấu em, vốn là muốn bảo vệ sự an toàn của em nên mới không nói cho em, nhưng bây giờ nếu tiếp tục giấu cũng không còn ý nghĩa gì nữa, hơn nữa... nếu em biết sự thật thì cũng coi như một cách bảo vệ em”.
Nhìn thấy Lâm Chính nghiêm túc như vậy, Tô Nhu không khỏi ngẩn ngơ, cô cứng người một hồi mới nhoẻn miệng cười: “Được rồi, anh nói đi, rốt cuộc anh đang giấu em chuyện gì?”
“Thực ra..."
Lâm Chính do dự một lát, hít sâu một hơi, như thể đã quyết định một điều gì đó, trực tiếp nói: “Anh, là thần y Lâm!”
Khi những lời này vừa thốt ra, Tô Nhu sửng sốt, đôi mắt trong veo của cô ngơ ngác nhìn Lâm Chính.
Nhưng chẳng bao lâu sau, cô không khỏi che miệng mỉm cười.
“Ha ha ha ha, anh là thần y Lâm? Được rồi, được rồi...em biết rồi! Xin chào thần y Lâm! Thần y Lâm, anh thật tuyệt vời, ha ha ha...Chúc mừng ngày cá tháng tư!"
“Ngày cá tháng tư?"
Lâm Chính liếc nhìn điện thoại.
Hôm nay đúng là ngày cá tháng tư.
“Tiểu Nhu, anh không đùa với em đâu, đây không phải là trò đùa ngày tháng tư, những gì anh nói đều là sự thật."
Lâm Chính bình tĩnh nói.
Nụ cười của Tô Nhu cứng lại, cô ngạc nhiên nhìn Lâm Chính.
Cô thực sự không thể chấp nhận được.
Sao Lâm Chính và thần y Lâm có thể là cùng một người được? Một người là chồng cô, người còn lại là chủ tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3816742/chuong-5965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.